An Cửu Dị ánh mắt có biết bao thâm tình,chẳng còn ngây ngô như hồi trước, cô bây giờ liền có thể nhìn ra, ánh mắt này Châu Tinh Duật luôn dành cho cô.
"Ninh Ninh "
"Đã trễ lắm rồi, anh về đi...đừng để bị cảm lạnh" Nói xong cô liền rời đi,có lẽ Châu Tinh Duật đang đợi ở nhà, cô chưa về anh sẽ không ngủ.
An Cửu Dị muốn níu rồi lại thôi, đợi cô khuất tầm mắt mới quay người bỏ đi.
...
Hứa Ninh cắm chìa khóa vào mở cửa.
Đèn tắt khiến tầm nhìn của cô có chút hạn chế, mùi thuốc lá ngập khắp căn phòng,hít lấy một hơi làm thần kinh cô giãn ra đôi chút, quả nhiên anh chưa ngủ.
"Sao anh không bật đèn ".
Châu Tinh Duật:"Chói ".
Thất Thất nghe giọng cô liền từ chỗ Tinh Duật chạy lại quấn lấy chân cô.
Hứa Ninh thay dép xong liền tiện tay bế lấy Thất Thất."Em vừa gặp An Cửu Dị".
"Ừ "
Hứa Ninh:"Anh ấy không làm phiền em ".
Châu Tinh Duật:"..."
Thấy anh không đáp, Hứa Ninh cũng đi vào phòng, lấy nội y cùng một chiếc váy ngủ, hôm nay về trễ, rất mệt.
Tắm ra, Châu Tinh Duật đã ngồi ở giường, nửa người trên thường không mặc áo, tay cầm điếu thuốc cháy dở.
Hứa Ninh đi lại ngồi trước gương cầm lên máy sấy tóc.
Cả căn phòng không có tiếng nói chuyện, chỉ có tiếng vù vù đinh tai của máy sấy tóc cùng khói thuốc lá ngột ngạt.
Tâm trạng anh không tốt, cô nhìn ra được.
Sấy tóc xong Hứa Ninh đi lại bên Châu Tinh Duật, với lấy bao thuốc lá cùng chiếc bật lửa trên kệ tủ cạnh giường,ngậm lấy một điếu rồi châm lửa.
Anh không cấm cô hút thuốc nhưng cũng không cho hút thường xuyên.
Hứa Ninh khẽ phà ra làn khói trắng, quả nhiên phụ nữ lúc hút thuốc, có phần rất quyến rũ.
Châu Tinh Duật từ đầu đến cuối đều nhìn cô không rời mắt, cuối cùng khẽ đảo mắt xuống ngón áp út của cô.
Thứ anh thấy chỉ là vết hằn do nhẫn để lại, tay liền đưa ra miết lấy ngón tay cô.
"Nhẫn, đâu rồi? "
Chiếc nhẫn có chút chật vậy nên hơi khó khăn trong lúc làm việc, nên Hứa Ninh tạm thời tháo ra, không may lại quên đeo lại.
"A, xin lỗi,