Sau khi ngủ trưa dậy, chỉ mới hơn 2 giờ chiều, trời vẫn còn rất nắng.
"Chúng ta có lẽ sẽ ở đó vài ngày, ở nhà anh hồi trước ".
Châu Tinh Duật xếp đồ vào vali lên tiếng.
"Em rất bận,cũng không muốn ở lại ".
Châu Tinh Duật nghe vậy cũng không bắt ép cô:"Vậy về đó ở một đêm, hôm sau liền đi ".
Hứa Ninh:"..."
...
Lên đến xe vẫn là sự tĩnh lặng đến ngạt thở, Thất Thất vì say xe mà nằm vật vờ ở ghế sau, Hứa Ninh tản mạn hướng ánh mắt không chút thần sắc ra ngoài cửa sổ, hết nhìn đường phố cuối cùng lại chìm vào giấc ngủ.
Châu Tinh Duật nhìn cô, Hứa Ninh sau cuộc điện thoại với Sa Chỉ Lôi hôm đó, tâm trạng rất không tốt.
Cứ kéo dài tình trạng này, cả em bé trong bụng cũng bị ảnh hưởng.
"Ninh, đến nhà rồi ".
Hứa Ninh thật sự đã ngủ hết đường đi, tỉnh giấc thì đã thấy xe dừng giữa hai hàng sơn trà.
Cô điềm tĩnh bước xuống xe, Thất Thất cũng nhảy theo ra.
"Còn nhớ đường không mà đi nhanh vậy hả, nhà chúng ta ngày trước là ở đây đó ".
Cô ngồi xổm xuống nói chuyện với Thất Thất, cũng rất lâu rồi mới mang Thất Thất về lại hẻm sơn trà, ngày trước khi cô học cao trung cứ đi về liền sẽ gặp mèo mập đang nằm chơi trên lề đường.
"Chúng ta sẽ ở nhà anh sao? ".
Thấy anh đi về hướng khu nhà bên cạnh cô có chút thắc mắc lên tiếng." Ừm, nhưng bây giờ là nhà của chúng ta ".
Hứa Ninh như ngây người, rồi lại khẽ bật cười.
"Chỉ cần anh là của em là đủ rồi ".
"Tâm trạng tốt lên chút rồi nhỉ? ".
Châu Tinh Duật cười nhạt nhìn Hứa Ninh, nghe giọng điệu của anh cô liền "xùy" một tiếng.
"Nếu anh giống Lý Bạch thì sao? ".
Châu Tinh Duật lại đánh sang chuyện khác.
Hứa Ninh nghe vậy chỉ nhún vai:" Giống điểm nào chứ, ngay từ đầu đã khác nhau rồi ".
Phải rồi, ngay từ đầu đã không giống nhau, anh là buôn chất cấm, sao có thể so sánh cùng Lý Bạch.
"Làm việc xấu sẽ bị trừng phạt ".
Đang chìm trong suy nghĩ thì giọng nói của