Vô Cùng Các là tiệm ăn quy mô lớn nhất khắp thiên hạ, cũng là tiệm ăn nổi tiếng ngon nhất thiên hạ.
Hai chữ “Ngon nhất” nghe có vẻ hơi ngoa nhưng phàm là người đã tới Vô Cùng Các thì lúc đi ra sẽ phải vỗ bụng nói hai chữ này.
Nơi này có thể thỏa mãn người bắt bẻ nhất, có thể kích thích khát vọng của mọi người với đồ ăn bởi vì mỗi một món ăn nơi đây đều được vị đầu bếp trứ danh thiên hạ tỉ mỉ nấu ra.
Nhưng đừng hiểu lầm, vị đầu bếp ở đây không phải nói Vô Cùng Các chỉ có một đầu bếp, mà là nói mỗi đầu bếp ở đây chỉ làm một món đồ ăn.
Người đó sẽ dành tâm huyết cả đời của mình, dùng sở học cả đời chỉ để làm ra món ăn này.
Đúng vậy, Vô Cùng Các hội tụ đầu bếp trứ danh trong thiên hạ, phong cách của bọn họ khác nhau, ai cũng có sở trường riêng, nhưng không gian để bọn họ phát huy lại rất hẹp.
Bởi vì dì Vinh chỉ cho phép bọn họ làm một món ăn, nhưng phải làm cho tốt nhất.
Cả đời làm một món đồ ăn không phải thực dễ dàng ư? Nhưng dì Vinh lại không cho là thế, mỗi món ăn đều phải thỏa mãn khẩu vị của mọi người.
Muốn thế thì trước tiên phải nghiên cứu, sau đó phải thực hiện hoàn mỹ, lửa khống chế tốt mới có thể phối hợp đầy đủ sắc, hương, vị, hình thái, khí chất thành một thể thống nhất.
Mấu chốt nhất chính là mọi người ở những nơi khác nhau sẽ có thói quen ăn uống khác biệt, người Mân Việt thích ăn đồ hải sản, cơm ăn là phải có canh.
Người Việt thích đồ thanh đạm, không cần nấu quá lâu.
Người Tương Ngạc ăn uống thích cay, tuy trước mặt đều là sơn hào hải vị nhưng không có ớt thì không đụng đũa.
Người phương bắc thích ăn hành tỏi, cũng lấy đó làm bản sắc……
Ở trong mắt dì Vinh, muốn thỏa mãn mọi thực khách là một chuyện cực kỳ khó.
Thế nên bà yêu cầu mỗi một đầu bếp đều phải làm tốt nhất, đã tốt rồi còn phải tốt hơn.
Bọn họ cần dùng tài năng cả đời chế biến một món ăn, mà nguyên liệu nấu ăn đều phải do bà quản lý.
Nếu nói đến việc bỏ món tiền lớn mời nhiều đầu bếp tới và để bọn họ chỉ làm một món ăn thì có lẽ tiệm ăn khác cũng có thể làm được.
Nhưng khâu chọn nguyên liệu thì giống như ánh trăng trên bầu trời, muốn hái cũng không thể hái được, chỉ có thể ngưỡng mộ.
Bởi vì việc đánh giá và lựa chọn đúng nguyên liệu nấu ăn là một loại thiên phú, chỉ có dì Vinh có.
Tên đầy đủ của bà là Ngô Quế Vinh, xuất thân nghèo khổ, cha mẹ mất sớm, từ nhỏ đi theo chú mình sống qua ngày, là đứa nhỏ lớn lên trong khốn khổ.
Nhưng bà lại có một điểm khác với người thường, đó chính là vĩnh viễn có thể phát hiện ra bộ phận ngon nhất của một nguyên liệu, mặc kệ là thức ăn chay hay mặn.
Loại thiên phú này càng thêm rõ ràng khi bà mở tiệm cơm.
Đồ ăn của Vô Cùng Các lấy chất lượng nguyên liệu làm chủ, nấu nướng chỉ là phụ.
Ví dụ như nói tới món cua, dì Vinh lựa chọn cua có vị ngọt lành hơn cua biển thông thường, gạch không bị đông lại, sợi thịt cũng trơn mềm hơn.
Con cua ấy tuy lớn nhưng vỏ mỏng, cực kỳ ngon miệng.
Việc chuẩn bị nguyên liệu đương nhiên cũng hết sức tinh xảo, sau khi bóc mai làm sạch người ta chia làm càng, thân và mai.
Càng cua xào nhanh qua dầu nóng, thân cua thì bỏ thêm rượu hoa điêu cho vào vỉ hấp chín.
Mai cua thì rót thêm trứng gà cũng bỏ vào vỉ hấp, cũng không cần thêm gia vị gì.
Lại ví dụ như món gà ngâm muối, màu sắc trong suốt, da dai mà thịt thì mềm.
Để làm được như thế thì việc chọn gà là vô cùng quan trọng.
Người ta phải chọn gà Tam Hoàng, Trạm Giang, Văn Xương, Thanh Xa, cân nặng nhất định phải khống chế trên dưới 2 cân (chừng 1kg), tuổi phải từ 3 tháng trở lên lại không thể vượt qua 4 tháng.
Tốt nhất là chọn gà mới bắt đầu đẻ trứng, như vậy ăn vừa mềm lại chắc.
Lúc nấu càng phải quan sát xem đùi gà co lại thế nào, lúc nấu chín phải lập tức vớt ra sau đó cho vào nước muối đun sôi mà ngâm ngay thì mới khiến thịt gà co lại, duy trì vị ngon miệng.
Bởi vì có sự nghiêm khắc đối với nguyên liệu nấu ăn và cách nấu