Sáng hôm sau, cô cảm thấy bên cạnh mình có thứ gì đó ấm ấm.
Cô đưa tay sờ qua rồi đột nhiên mở mắt bật dậy:
- BẠCH TANG!?
Bạch Tang giật mình khi nghe tiếng cô gọi.
Con mèo nằm bên cạch cũng kêu "Meo meo.." Rồi ưỡn người đi tới dụi dụi vào người cô.
Cô đưa tay thử sờ lấy bộ lông của Bạch Tang, nó không hề gầm gừ hay là cắn vào tay cô mà nằm yên cho cô sờ.
Cô hơi bất ngờ liền nói:
- Bạch Tang!? M-mày cho tao sờ rồi ư? Aa~..
Vui quá đi!? Bạch Tang! Bạch Tang!
Vậy là ngày nào cô cũng vui vẻ và huấn luyện lại cho Bạch Tang.
Nó rất hợp tác với cô, trong vòng 1 tháng là nó đã nghe hiểu rõ lệnh của cô.
Hôm đó, cô đang chơi với Bạch Tang và Ari thì Vạn Trường Niên tới tìm cô:
- Chị Lạc Đào!? Đang làm gì đó?
- A..
Niên à? Chị đang chơi với Bạch Tang.
Vạn Trường Niên hơi hoang mang, không biết Bạch Tang là ai!? Nhưng khi nghe tiếng " Gâu.." Phía sau, cậu ta liền quay lại, thấy một con chó Ngao Tây Tạng ngậm một quả bóng chạy về phía cô.
Cô vui vẻ cầm lấy và xoa đầu nó.
Vạn Trường Niên liền ngớ người hỏi:
- Ý chị!? Đây là Bạch Tang? Con chó ở chợ đen tháng trước chị mua đây hả?
- Đúng rồi đó!?
- Hể??? Chị thuần phục nó nhanh thế!? Ơ..
Sao con mèo của chị bị Bạch Tang cắn kìa!!
- Không sao đâu.
Tụi nó đang chơi với nhau đấy.
- Đúng là chị Lạc Đào! Nuôi chó với mèo luôn luôn khác người mà.
Cô phủi tay rồi đứng dậy, đi lại phía Vạn Trường Niên và vỗ vai cậu ta, hỏi:
- Sao hôm nay em rảnh rỗi tới đây thăm chị thế?
- À..
Tuần sau tới sinh nhật tròn 18 tuổi của em.
Em mời chị tới Vạn Gia tham dự ấy mà.
- Nhanh vậy sao? Em gần 18 rồi à.
Hehe ~..
Trẻ giờ nhanh lớn thế!?
- Hì hì.
Thiệp nè chị.
Thiệp vip em tự tay làm cho chị đấy.
Nhớ tới dự nha.
- Oke.
Không làm em thất vọng đâu!
Vạn Trường Niên quay người rời, vẩy tay và bảo:
- Em về nhà đây.
Chị ở lại vui vẻ và nhớ tới nhá, em háo hức món quà của chị lắm đó.
Cô cười một cái rồi nói:
- Tặng quà độc quyền của chị.
Tặng em Bạch Tang ha?
- Haha..
Không dám không dám...
Cậu cũng rời khỏi, cô đi lại, nói với Bạch Tang và Ari:
- Về thôi mấy đứa ơi!?
Bạch Tang thả Ari ra rồi đứng yên.
Ari nhảy lên người Bạch Tang rồi đi theo cô.
Vào phòng, cô suy nghĩ không biết nên chuẩn bị quà gì cho Vạn Trường Niên.
Cô ngồi xuống bàn, xoay xoay cây bút trong tay và nói thầm:
- Nên tặng gì cho Vạn Trường Niên đây nhỉ?
Đột nhiên, Bạch Tang chui xuống gầm giường của cô, một lát sau đi ra và ngậm một tờ giấy, đưa lại cho cô.
Cô cầm lấy xem thử:
- Aa..
Bản vẻ súng loại mới, tao tìm lâu lắm rồi mà không thấy.
Giờ chỉnh lại nó rồi làm tặng cho Vạn Trường Niên.
Haha ~..
Bạch Tang, ngươi quả là một người bạn của tao đấy.
Cô bắt tay vào việc hoàn thành bản vẻ và ngày đem tìm kiếm phụ kiện để hoàn thành khẩu súng.
Ngày hoàn thành nó cũng còn một ngày nữa mới tới sinh nhật của Vạn Trường Niên.
Cô rất háo hức và chờ đợi trao tận tay cậu món quà sinh nhật.
Nào như mơ, sáng hôm sinh nhật của cậu, cô nhận được một nhiệm vụ cấp bách cần phải nhận ngay và nhanh chóng lên đường.
Cô mang trong balo bộ lễ phục mà cậu tặng kèm ngày cậu gửi thiệp và đem theo quà cô tặng cho cậu.
Còn hứa với lòng sẽ nhanh chóng hoàn thành nhanh để tới tham dự.
Đi trên đường, Chu Vãn Minh thấy cô tâm trạng nặng nề thì liền hỏi:
- Mr.Zero! Cô có tâm sự gì sao?
- À..
Không có.
- Ừm.
Nhớ phải thật cẩn thận đấy.
Địa hình ở đây khó để đối phó với đám sát thủ kia.
- Tôi nhớ rồi.
Chu Vãn Minh quay sang thông báo với mọi người:
- Tầm 10 phút nữa thôi.
Mọi người sẽ tiến vào lãnh thổ của địch.
Mọi người phải thật cảnh giác và bảo vệ an toàn cho bản thân.
Mọi người nghe rõ chưa?
Mọi người đồng thanh nói:
- Dạ rõ.
Cô im lặng nhìn khẩu súng, rồi nhìn ra ngoài.
Chuyến khởi hành bắt đầu từ 8 giờ sáng.
Đi đường rất dài và bây giờ đã là 6 giờ 30 phút tối.
Cô nghĩ trong lòng:" Chắc giờ này Niên nó đang vui vẻ chuẩn bị sinh nhật rồi.
Mình chắc không tới kịp mất ".
Cô thở dài:
- Haizz..
Oly ngồi bên cạnh cũng Lạc Đào, nhìn thấy cô ủ rũ thì cũng hiểu được cô ủ rũ chuyện gì.
Oly cầm ipad lên và nói:
- Nhiệm vụ hoàn thành chắc cũng tầm 8 giờ kém thôi.
Ở giới thượng lưu thì khoảng 9 giờ mới bắt đầu sinh nhật.
Cô có thể đi trực thăng từ đây qua đó, vẫn kịp dự sinh nhật của Vạn Trường Niên.
Lạc Đào quay sang nhìn Oly:
- Sao cô biết tôi tới dự sinh nhật của Vạn Trường Niên?
Oly móc trong túi ra:
- Tôi cũng có!?
-