Mọi người xung quanh đổ dồn ánh mắt tò mò nhìn hai người, Lý Thống cũng ôm Tiểu Đinh cảm giác như đứa em trai bao lâu không gặp.
"Là người nhà của ta, đi theo đoàn tới đây thăm ta."
"Ồh, ra là vậy, vậy hai người cứ nói chuyện riêng đi, việc bốc vác để chúng tôi xử lý trước."
Lý Thống gật đầu, chỉ huy thêm lính ra hỗ trợ.
Cậu tách Tiểu Đinh ra rồi dẫn ra một góc gần đó.
"Sao ngươi không ở phủ mà lại chạy linh tinh đến tận đây, có biết chỗ này nguy hiểm như nào không?"
Lý Thống tra hỏi nhóc con, chỗ nguy hiểm thế này không chịu ở phủ mà cứ chạy linh tinh tới đây, nguy hiểm đến tính mạng thì sao.
"Tiểu Đinh biết nguy hiểm, nhưng mà thật sự là rất muốn ở cạnh thiếu gia..
muốn chăm sóc thiếu gia.."
"Ngươi nghĩ ta là công tử bột như trước à, ở đây chiến sự vẫn còn rắc rối, ngươi không biết võ nghệ lại còn theo đoàn nhỡ dọc đường xảy ra chuyện gì, làm sao ta có thể cứu ngươi.."
Tiểu Đinh vội nắm lấy tay của thiếu gia, ánh mắt như muốn cầu xin thiếu gia tha thứ cho mình.
"Thiếu gia..
Tiểu Đinh cũng..
đã chuẩn bị trước rồi nên mới dám đi cùng..
đây thiếu gia không tin à, Tiểu Đinh còn phòng cả dao bên người nữa, ba con lận.."
Tiểu Đinh vội cởi áo khoác ra, mở áo ra bên trong đúng thật gài ba con dao.
Nhìn gương mặt tội nghiệp này, Lý Thống cũng chẳng nổi cáu được, phút chốc đầu hàng, thở dài.
"Thôi được rồi, ngươi cứng đầu mà ta biết trước rồi, nhưng ta nhắc lại lần nữa, chỉ duy nhất.."
Tiểu Đinh cướp lời, tay lại nắm lấy tay thiếu gia.
"Chỉ duy nhất lần này Tiểu Đinh làm liều thôi, không có lần sau đâu ạ.
Thiếu gia tin Tiểu Đinh điii.."
Lý Thống gật gật đầu bỏ qua, nhóc con vẫn nắm tay thiếu gia, lúc này mới để ý bàn tay của thiếu gia lạnh quá, lại còn chai sần hơn trước bao nhiêu.
"Thiếu gia..
ở đây vất vả quá tay thiếu gia.."
Lý Thống rút tay lại, quay lưng đi trước.
"Đi theo ta, đứng đây nói nhiều quá.
Về mà gặp Trần Hạ, xem hắn có giết ngươi không?"
Tiểu Đinh nghe vậy lập tức chạy trước chặn đường thiếu gia, giãy nảy lên.
"Thôi thiếu gia tên đấy Tiểu Đinh chưa muốn gặp đâu, hắn lúc nào chả nói mấy lời chọc ngoáy Tiểu Đinh.
Mình làm chuyện khác trước đi thiếu gia."
Kiểu nói thân mật mang nhiều hàm ý thế này, Lý Thống không quen, nhíu mày hỏi lại.
"Ngươi nói thế tức là ý gì chứ?"
"Chẳng phải cần người bốc hàng xuống sao, còn bao việc ở ngoài này để Tiểu Đinh giúp một tay nào nào thiếu gia.."
Tiểu Đinh kéo tay Lý Thống quay lại đám đông đang phân chia đồ, Lý Thống cũng thôi không nói nữa.
Mất cả buổi để phân chia lương thực và cả chăn áo, đến lúc xong xuôi việc thì đã gần hết chiều, cả người đều thấm mệt, Lý Thống ngồi tạm ở lán nghỉ ngơi.
Lúc này Tiểu Đinh còn đang bận ở đằng khác đang phát đồ cho bà con, Lý Thống cầm trên tay túi da uống nước, cả người vẫn chưa hết đau nhức nên là vẫn còn khá mất sức hơn so với trước.
"Quan lớn, quan lớn chúng tôi đã khuân hết đồ phát cho mọi người, phần còn lại thừa một ít cũng đã để tạm ở trong kho rồi.
Phiền quan lớn nhận lấy giấy rồi viêt giúp chúng tôi."
Là người trưởng đoàn xe, bọn họ cũng thu xếp chuẩn bị về luôn trong ngày, vội vàng quá Lý Thống còn chuẩn bị cả chỗ ngủ qua đêm cho bọn họ.
"Đâu để ta kí nhận, nhưng mà mọi người về luôn sao, vội vàng quá chi bằng ở lại qua đêm rồi mai hẵng về, trời đông về tối đi lại khó khăn lắm."
"Dạ bẩm quan, không sao ạ, chúng tôi cũng không ngại đường đêm, chúng tôi đi quen rồi.."
Lý Thống cầm lấy tờ giấy, nhưng vẫn không kí, quả quyết bảo bọn họ ở lại.
"Không được, đi đêm hôm bao ngày vất vả rồi, các người ở lại đây một đêm cùng với bà con, bọn họ cảm kích công sức của các người lắm nên đừng phụ lòng bọn họ.
Chỗ ở và thức ăn cũng đã chuẩn bị rồi, các ngươi nên nghỉ lại mai hẵng về, mai ta sẽ trả lại giấy giao hàng cho mấy người."
Lý Thống đứng dậy, đi một mạch về, mấy người kia cũng không làm gì được, bọn họ cuối cùng vẫn nghỉ ngơi qua đêm ở đây.
Lý Thống đi đến chỗ Tiểu Đinh, thế mà