Lý Thống ngập ngừng.
"Ôh..
đây là..
xin chào tiểu thư.."
Tiểu thư kia đang trò chuyện với Tảo Hướng thấy có Lý Thống vào thì lịch sự cúi đầu chào lại.
Tảo Hướng thấy Lý Thống ra hiệu giới thiệu người bên cạnh, Tảo Hướng nhanh nhẹn.
"Đây là tiểu thư nhà tôi, tên là Huyền Dương."
Lý Thống nhìn thêm lần nữa tiểu thư kia, gương mặt nhỏ nhắn, ngũ quan hòa hợp xinh xắn, cảm giác rất thông minh và ngoan hiền.
Sau đó Tảo Hướng quay sang nói với tiểu thư.
"Tiểu thư, đây là thiếu gia.."
Lý Thống nhanh nhẹn đáp
"Lý Thống, tên ta là Lý Thống."
Tiểu thư Huyền Dương cũng không phải thuộc người khó gần, hay ngại ngùng gì.
Nàng tính tình cởi mở, cũng mạnh dạn mà bắt chuyện với Lý Thống.
"Hình như thiếu gia Lý Thống quen biết với nha đầu Tảo Hướng?"
Lý Thống mỉm cười lịch sự, rồi giải thích.
"Thật ra vô tình quen biết nhau chút thôi.
Vài hôm trước ta mới nhập học chưa quen đường lối ở đây, không may lạc đường, lại gặp được Tảo Hướng tốt bụng dẫn đường về."
Nghe đến đây, tiểu thư lại quay sang nhìn Tảo Hướng.
"Vậy là em đang giúp thiếu gia Lý Thống đun thuốc.
Chẳng may thiếu gia bệnh sao?"
Lý Thống lắc đầu.
"Là ta nhờ Tảo Hướng giúp đỡ, ta có một người bạn đang ốm.
Nhưng ta lại không biết sắc thuốc như thế nào?"
Tảo Hướng gật đầu nhìn Huyền Dương chủ nhân.
Huyền Dương cười một cái, như thay lời thông hiểu.
Lý Thống quan sát cô gái này nãy giờ, ít nhiều cũng đoán được là người có vai vế lại còn học thức cao.
Cảm giác rất giống mấy con nhà quyền quý, phong thái rất rõ ràng.
Tảo Hướng nhớ ra việc hỏi liều sắc, quay sang Lý Thống.
"Thiếu gia, đã hỏi lang y sắc như nào không?"
Lý Thống đáp.
"Nói là ngày uống ba lần, mỗi lần sắc ba bát rồi uống một bát."
Tảo Hướng gật đầu, tay cầm quạt vẫn đang phe phẩy đều đặn.
"Hiểu rồi."
Lý Thống đứng bên quan sát, do không có để ý đứng quá gần mà hít phải khói, ho sặc sụa.
Tiểu thư Huyền Dương chủ động kéo tay Lý Thống để cậu đứng đằng sau Tảo Hướng cũng là đứng cạnh mình.
"Thiếu gia, như vậy sẽ sặc khói đấy, không nên đứng gần bếp quá."
Lý Thống gật gật đầu, lại phát hiện tiểu thư kia đang nhìn mình.
"Ta..
trên mặt có gì sao?"
Tiểu thư vô tư đáp.
"Mồ hôi đầy trán kìa Lý thiếu gia.."
Vừa nói, tay liền đưa khăn cho cậu.
"Thiếu gia cầm lấy mà dùng."
Lý Thống cũng chẳng tội từ chối, cảm ơn một tiếng, cầm lấy khăn thấm qua mồ hôi.
Cậu thật sự cũng không thích cảm giác nhớp nháp mồ hôi chảy ra, đã thế còn mùa thu nữa.
Cả ba người sau đó nói vài ba câu chuyện dần cũng thành quen.
Bên ngoài từ khi nào tên An Văn Quế đã đứng nhìn vào trong bếp.
Nhìn qua cửa sổ bếp, chỉ thấy lưng Lý Thống cùng hai cô gái kia, An Văn Quế vẻ mặt đã lại xầm xì.
"Còn tưởng hắn sắc thuốc giúp mình, hóa ra là ra đây ghẹo gái.
Còn tưởng hắn thay đổi tính nết thật.
Không bao giờ."
An Văn Quế ban đầu nằm trong phòng, cứ nghĩ cảnh Lý Thống tự tay sắc thuốc cho mình, cảm thấy áy náy, quyết định dựng thân đi ra phòng bếp cùng hắn xem thế nào.
Nhưng ra đến đây, lại thấy cảnh vui vẻ bên trong kia, An Văn Quế tức giận bỏ về phòng.
Sắc thuốc cuối cùng cũng xong, Lý Thống bưng chén thuốc cẩn thận.
"Cảm ơn Tảo Hướng, không có cô thì ta không biết phải làm như thế nào?"
Tảo Hướng tốt bụng.
"Có gì phải khách sáo, dù sao giờ chúng ta cũng đã quen biết nhau rồi phải không?"
Lý Thống cười cười, nhìn sang tiểu thư Huyền Dương.
"Cả tiểu thư lẫn Tảo Hướng đều tốt bụng, lần sau gặp lại.
Giờ ta phải trở về phòng ngay.
Tạm biệt hai người."
Nói rồi, Lý Thống rảo bước trở về phòng.
Tiểu thư Huyền Dương nhìn bóng lưng Lý Thống, quay sang nói với Tảo Hướng.
"Xem ra thiếu gia họ Lý này, không giống như trong lời đồn."
Tảo Hướng gật đầu tán thưởng.
"Lần gặp tối hôm trước, Lý