Thành Thương Húc, trong một đình viện hoa mỹ lại rộng lớn có.....Ánh mắt lão giả thi thoảng lại.....các nhỏ với vẻ lo lắng.
Tòa nhà này dù đang được một tòa kết giới màu xám bao phủ, nhưng vẫn có thể thấy được từng đợt từng đợt pháp lực mãnh liệt truyền ra.
Lão giả đứng đợi thêm khoảng một canh giờ nữa, chấn động pháp lực trong phòng mới dần dần chấm dứt.
Lãnh Nguyệt Đồng một thân y phục màu cam chậm rãi đi ra. Đôi mắt đẹp của nàng lấp lánh một tầng huỳnh quang nhàn nhạt.....mãnh liệt.
''Chúc mừng tu vi của Thất tiểu thư tiến vào cảnh giới Thất Tinh. Đợi trở về tổng đàn có thể bế quan thử trùng kích ....rồi". Trên khuôn mặt lão giả áo bào tro hiện lên vẻ tươi cười, khom người nói.
"Lần này may mà có đóa Huyền Minh Hoa kia ta mới phá tan được bình cảnh tăng tu vi lên. Ta bế quan mất bao lâu thế? Đấu ......?"
"Thất tiểu thư bế quan tròn bảy ngày, mai đã là ngày đấu giá hội mở màn rồi." Lão giả áo bào tro trả lời xong lấy ra hai tấm thiệp mời rồi nói tiếp.
"Đây là thiệp mời của Nghênh Tiên các cùng Ngọc Tuyền các, mời tiểu thư xem qua."
Lãnh Nguyệt đồng đưa tay nhận, nhìn lướt qua rồi nói:
"Rốt cuộc cũng đến, ta nhất định phải nắm lấy cơ hội lần này. Ồ không nghĩ tới Nghênh Tiên các bên kia cũng xuất hiện Huyền Minh hoa. Bối trưởng lão, lần này phiền người tới Nghênh Tiên các một chuyến, nhất định phải đoạt được ba đóa Huyền Minh Hoa kia cho ta."
"Tiểu thư yên tâm, thuộc hạ biết rõ nên làm thế nào." Lão giả áo xám trả lời.
Trong đại sảnh Nghênh Tiên các, Thạch Mục hỏi:
"Tú nhi, người đã từng nghe qua về Lăng Viêm Tinh chưa?"
"Không có, ta đã hỏi Cát chưởng quỹ, hắn cũng chưa bao giờ nghe đến. Tuy nhiên ta nghĩ nếu vật đó có thể trở thành bảo vật áp trục của Ngọc Tuyền Các thì hẳn là nó rất giá trị rồi. Có lẽ đấy là một loại Linh tài vô cùng quý giá, hoặc ...." Chung Thanh Tú lắc đầu nói.
"Dù đã biết bảo vật áp trục của chúng ta là một viên Tinh Thạch vậy mà đối phương vẫn dám đưa vật đó ra, hẳn là có ý nghĩa sâu xa nào đó..." Thạch Mục suy nghĩ rồi nói.
Hình ảnh Lăng Viêm Tinh trên tấm thiệp trong tay hắn giống hệt với khối tinh thạch đỏ sậm trong suốt đạt được bên dưới huyệt động ở thành Nhật Khang.
Trong trí nhớ, đây đã là lần thứ hai hắn nghe đến cái tên Lăng Viêm Tinh này. Lần đầu chính là ở trên đường khi vận chuyển hàng hóa, hắn nghe được từ cuộc trao đổi giữa đêm tối của nữ tử họ Đồng với thuộc hạ của nàng. Khi đó hắn cũng không có điều tra rõ xem nó được dùng để làm gì.
"Lãnh Nguyệt đồng hiện tại ở đây, chẳng lẽ là vì món đồ vật này mà đến. Việc này không biết liệu có gì liên quan đến Liễu Ngạn không nữa." Thạch Mục âm thầm suy đoán trong đầu.
Bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên, tiếp đó giọng nói của Cát chưởng quỹ truyền đến.
"Chung trưởng lão, thuộc hạ vừa nghe được tin tức quan trọng cần cần bẩm báo với ngài."
"Cát chưởng quỹ ngươi nghe được điều gì". Chung Tú tiến đến mở cửa phòng đồng thời hỏi.
"Hôm nay trong thành chẳng biết từ đâu phát sinh một tin đồn, thuộc hạ sau một phen nghe ngóng tìm hiểu cảm thấy có chút kì lạ nên nhất định phải báo cáo với Chung trưởng lão."
"Đồn đại việc gì?" Đôi mày thanh tú của Chung Tú khẽ nhíu, hỏi.
"Không biết Chung trưởng lão cùng Thạch tiền bối nghe qua truyền thuyết về bảo tàng bí mật của Yêu tộc hay chưa?" Cát chưởng quỹ nói.
"Bí tàng của Yêu tộc?!" Chung Tú cùng Thạch Mục nghe vậy liếc nhìn nhau sau đó đồng thời chuyển ánh mắt lên người Cát chưởng quỹ. Cả hai đặt chân đến Tây Hạ đại lục chưa lâu nên hiển nhiên đều chưa từng nghe nói qua.
"Chuyện kể là từ vài ngàn năm trước, sau khi đại chiên hai tộc Yêu - Man kết thúc, trong Đại lục Tây Hạ liền lưu truyền một truyền thuyết. Nói là chỗ đỉnh Lăng Thiên nằm ở khu vực Trung bộ Đại lục có một bảo tàng bí mật của Yêu tộc, trong đó có truyền thừa của Yêu Vương Bạch Viên - vị Yêu Vương từng tung hoành xuất thế trong suốt cuộc đại chiến Yêu Man năm đó. Kẻ nào đạt được truyền thừa của Yêu Vương, sẽ không chỉ khiến tu vi bản thân tăng mạnh mà còn nắm giữ được cả bí mật phi thăng Tiên giới." Lão giả họ Cát kể lại.
"Truyền thừa, tiên giới!" Thạch Mục lắp bắp kinh hãi mà Chung Thanh Tú ở cạnh bên cũng đang-bỏ ngạc nhiên không kém.
"Đúng vậy. Năm đó trong cuộc đại chiến hai tộc, Yêu Vương Bạch Viên lấy thực lực mạnh mẽ đánh đâu thắng đó không ai cản nổi nên truyền thừa của vị Yêu Vương này đã trở thành thứ khiến bao người ngấp nghé. Mà việc mất tích của vị Yêu Vương này tại đỉnh Lăng Thiên sau đó cũng khiến mọi người nên có người liền cho rằng hắn đã phi thăng lên tiên giới. Chẳng qua Yêu tộc đối ngoại phủ nhận lời đồn này. Nhưng việc ba đại bộ lạc của Yêu tộc chiếm đóng đỉnh Lăng Thiên đồng thời tôn xưng nó thành Thánh Địa giống như đang che giấu sự việc nào đó. Cũng vì bảo tàng này mà về sau lại dẫn đến vài trận đại chiến giữa hai tộc Yêu Man. Cũng có cường giả Man tộc đột nhập được vào Lăng Thiên Phong hưng đều tay không mà về. Còn bởi vậy mà bị hao tổn không ít cường giả. Tuy nhiên từ sau khi Lăng Thiên Phong trở thành cấm địa, ba đại bộ lạc của Yêu tộc cũng không xuất hiện thêm cường giả nào mạnh mẽ như yêu vương khỉ trắng nên lời đồn đại này dần dần lắng xuống." Lão già họ Cát nói tiếp.
Chung Tú nghi hoặc liền hỏi: "Vậy tại sao đúng thời điểm này lời đồn đại năm đó lại xuất hiện vậy?"
"Nghe nói việc này có liên quan đến sự xuất hiện của Lăng Viêm Tinh. Theo như đồn đại thì Lăng Viêm Tinh này chính là vật mấu chốt để tìm kiếm truyền thừa cùng bí mật phi thăng của Yêu Vương Bạch Viên trong đỉnh Lăng Thiên."
"Lời đồn này phát ra từ khi nào vậy?" Thạch Mục có điều suy nghĩ liền hỏi.
"Chính là vào sáng sớm hôm nay bắt đầu lan truyền ra." Cát trưởng lão nói.
"Thật khéo, đây cũng là lúc Ngọc Tuyền Các phát ra thiệp mời." Chung Tú nói.
"Có lẽ lời đồn này là do Triệu trưởng lão hoặc Ngọc Tuyền Các tung ra, nhằm tạo thế cho Lăng Viêm Tinh." Thạch Mục nói.
"Việc này có chút kì quặc, tuy nhiên đồn đại chỉ là đồn đại, ai có thể chứng minh được rằng vật này thật sự có công dụng đó. Chẳng lẽ lại có kẻ ngu ngốc vì một lời đồn đại không rõ duyên cớ mà lại bỏ ra số tiền lớn để mua vật đó. Đúng rồi, mọi người phản ứng về chuyện này như thế nào?" Chung Tú như có điều suy nghĩ nói.
"Sự việc kì lạ này cũng thu hút một sự chú ý không nhỏ của của các thế lực lớn." Cát trưởng lão nói.
Chung Tú nghe xong cùng Thạch