Nam tử áo xám có khuôn mặt phổ thông, vóc dáng trung đẳng, đứng ở nơi đó, lại giống như trở thành trung tâm của thiên địa, khiến người ta không thể coi nhẹ.
“Tiên Thiên Hỗn Độn Thể, lại kèm theo một khối xương trường sinh.”
Nam tử áo xám gật đầu, mở miệng đáp.
Lời nói vẫn bình tĩnh nhưng khó nén được sự chấn kinh và kích động.
Được lão tổ khẳng định, hô hấp của tất cả lão nhân trong đại điện không khỏi cứng lại, sau đó bắt đầu trở nên hưng phấn và kích động.
Sắc mặt tất cả mọi người đỏ bừng.
Lấy tâm cảnh của bọn họ, cũng không nhịn được cười lên ha ha.
“Quá tốt rồi, thế mà thật sự có Hỗn Độn Thể trong truyền thuyết tồn tại, còn xuất hiện ở Cố gia chúng ta!”
“Có được xương trường sinh đã hiếm có trên đời, đừng nói đến Hỗn Độn Thể trong truyền thuyết. . . Ha ha ha. . . Một thế này, thiên mệnh tại Cố gia ta, lấy vị trí Tiên Đế cũng có thể!”
“Đứa nhỏ này, tương lai tuyệt đối có thể lên cửu thiên, phía dưới trấn thập địa, trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!”
Ngay lúc tất cả lão nhân hưng phấn kích động, nam tử áo xám mỉm cười với đứa trẻ trong ngực, nói: “Từ hôm nay, ngươi liền tên là Trường Sinh.”
“Trường Sinh!”
“Ha ha, cái tên này rất tốt!”
Nhưng có một vị lão nhân có địa vị ngang hàng với mấy người họ suy tư một lát, lại lộ ra vẻ mặt lo lắng nói: “Lão tổ, đứa nhỏ này sinh ra đã là Thánh, thật sự khiến người ta quá kinh ngạc rung động, ta chỉ lo lắng tương lai hắn vô địch, thiếu ma luyện, hay là chúng ta chém một chút căn cơ của hắn đi. . .”
Tất cả mọi người trong đại điện nghe nói như thế đều trầm mặc.
Hoàn toàn chính xác.
Đứa nhỏ này vừa ra sinh đã tự động thu nạp tinh hoa của nhật nguyệt, tinh khí thập phương, cướp đoạt vô tận đạo vận và linh cơ của vũ trụ cho bản thân.
Nếu không phải lão tổ xuất thủ phá vỡ không gian, đưa đến chỗ sâu trong vũ trụ, chỉ sợ toàn bộ đạo vực Nam Thắng sẽ bị thôn phệ sạch sẽ, biến thành một mảnh hoang vu vắng lặng.
Đột nhiên, nam tử áo xám giống như nghĩ đến cái gì, lắc đầu cười nói:
“Thôi, ta tin tưởng năng lực của tên tiểu gia hỏa này, cho dù chúng ta chém đi một chút căn cơ của hắn, thì tương lai hắn cũng sẽ một đường quét ngang.”
“Các ngươi nhìn trong tay hắn cầm cái gì đi. . .”
Nghe vậy, ánh mắt tất cả lão nhân nhìn sang, sau đó cùng chấn động.
Một cái ấn tỉ màu tím đậm đang nằm trong lòng bàn tay đứa trẻ, không lớn không nhỏ, vừa vặn nửa tấc.
Cái ấn tỉ này lấp lánh như sao trời, toàn thân có lạc ấn vô cùng phức tạp và huyền diệu.
Lấy tu vi của bọn họ, cũng cảm giác đầu váng mắt hoa, không dám nhìn nhiều.
“Đây là Hồng Mông Tử Kim, trong truyền thuyết chỉ khi có một đại thế giới hoàn toàn tịch diệt, sau đó lại sinh ra, mới có cơ hội đản sinh ra tiên vật.”
Nam tử áo xám giải thích, ánh mắt phức tạp cảm khái.
Đến tầng thứ như ông ta cũng sẽ động tâm với tiên vật.
Có thể nghĩ nó trân quý thế nào.
“Tê!”
“Kèm theo