Nhưng thực ra cũng không quá nhiều ảnh hưởng, hai bên binh khí chia ra cũng bằng nhau, nên những kẻ may mắn không kịp lấy đi binh khí bên trái cũng có hơn 5000 người.
Nghĩ đến đây, Trương Hàn trong lòng không khỏi có chút lạnh lẽo, chỉ chưa đến một khắc thì đã có hơn phân nửa số lượng người đã bị đào thải.
Những kẻ lựa chọn bên trái binh khí này có thể sẽ có sống sót, nhưng chỉ là số ít mà thôi, địa điểm thí luyện theo lời kể của Lão già có vẻ cũng không phải tốt lành nơi a!
Trương Hàn không nói gì, lặng lẽ tìm một góc đùa nghịch trường thương.
Khoan hãy nói, Trương Hàn kiếp trước nhưng là có tập võ, trường thương múa cũng không tệ.
Không chỉ đó hắn còn biết cả kiếm, cung, đao... Mấy cái này vũ khí cách dùng, chỉ là kiếp trước dùng là bằng gỗ, hoặc không sắc bén lắm binh khí. Còn bây giờ là chân chính giết người lợi khí mà thôi.
Còn vì sao hắn lại tập võ sao? Ai! Sinh ra trong một gia đình có tổ tiên là Võ tướng thì phải như vậy a! Quyền cước, binh khí từ nhỏ phải biết một ít, cái này là gia tộc đời đời truyền lại, không thể bỏ.
Mà Trương Hàn hắn chọn Trường thương cũng vì quen tay, kiếp trước học nhiều nhất chính là Trường thương.
Múa múa Trường thương một hồi, Trương Hàn không khỏi có chút kinh ngạc, cái này Trường thương so sánh với kiếp trước những gì hắn sờ qua Binh khí cách biệt rất lớn, chỉ nói về độ dẻo thì đã đánh bay xa những Binh khí ở kiếp trước.
Trương Hàn không khỏi cảm thán:"Hai thế giới cách biệt cũng quá lớn đi."
Không đợi hắn tiếp tục suy nghĩ, thì cái kia Lão già đã mở miệng ra lệnh:
"Toàn bộ đi lên Truyền Tống Trận! Thí luyện chính thức bắt đầu!"
Lão già chỉ vào bên cạnh nơi hắn đang đứng, một cái bệ đá sừng sững ở đó, phía trên còn khắc đủ loại phức tạp phù văn.
Dù vậy chỉ có một số ít người không do dự lao lên, đa phần thì ở lại đánh giá tình hình, xem người khác lên trước.
Trương Hàn là loại người trước, dù sao thì hắn cũng biết Thí luyện từ lâu đã bắt đầu, hắn phải tranh cái này ít ỏi thời gian.
Từng người bước lên trên bệ đá liền hóa thành lưu quang biến mất, không biết bị truyền tống đến nơi nào.
Lão già thấy vậy ánh mắt không khỏi có chút hài lòng, những kẻ không do dự bước vào thì chỉ có hai loại: quá tin tưởng người khác hoặc đã ẩn ẩn biết được Thí luyện bắt đầu.
Mà Nô lệ chỉ tin vào lòng người duy nhất một lần trong đời!
"Nhìn cái gì mà nhìn! Bước vào nhanh lên cho ta!" Lão già hét lên.
Nhưng kẻ đi sau không phải đa nghi thì chính là khôn vặt, đôi lúc có tốt nhưng cũng có hại, hạng người này phần lớn đều bỏ đi thời cơ tốt nhất của việc làm.
Không lâu sau, tấp nập Quãng trường đã trở nên cô quạnh, thì một cái tóc tai bạc phơ Lão già xuất hiện, hắn nói:
"Phan Giang Hà, sự việc tốt cả rồi chứ?"
"Thưa Trưởng Lão, 'Máu Mới' đã bắt đầu tranh đấu, một năm sau sẽ có thành quả!" Phan Giang Hà cung kính nói.
Lão già kia gật đầu, lạnh nhạt nói:"Hi vọng sẽ có một ít Thiên tài khi kết thúc a!"
Phan Giang Hà đứng cạnh bên không nói gì.
Bọn hắn là Ma Tông, là lãnh khốc như vậy! Quy trình chọn đệ tử chả khác nào cách nuôi cổ, cho chém giết lẫn nhau, kẻ sống tới cuối cùng mới có giá trị!
Trương Hàn cố gắng mở mắt ra, ánh hào quang của mặt trời chiếu thẳng vào mắt hắn làm cho nhói nhói cảm giác.
Hắn rung rung đầu cho chính mình tỉnh lại, sau đó liền bắt đầu đánh giá chung quanh.
Không một bóng người, chỉ có rừng và cây.
Trương Hàn nhíu mày, ở như này hoàn cảnh hắn phải sống sót hơn 1 năm!
"Haiz! Biết trước như vậy thì kiếp trước coi nhiều một chút mấy cái Sinh tồn chương trình a!" Trương Hàn thở dài một tiếng.
Đồng thời với đó, trong lòng hắn vang lên âm thanh của Hệ Thống:
"Keng! Đánh giá hoàn cảnh phù hợp! Tân Thủ Lễ Bao ban thưởng!"
"Tân Thủ Lễ Bao!!" Trương Hàn phấn khích hét