Sáng hôm sau, Trương Hàn tỉnh lại.
Đầu vựng vựng mơ hồ, sắc mặt như mang theo cơn phê ngơ ngác.
Trên mặt còn có vết đen như máu đọng lại, cố gắng lấy tay chà những này máu đông.
Nhớ tới hôm qua điên cuồng hành động, Trương Hàn gan liền đau.
Công thức của Hệ Thống thật sự là quá mạnh! Ngay cả Mai Thị Thúy, ông trùm trong ngành bay lắc cũng phải cam bái hạ phong!
Trương Hàn vì vậy mà phê pha quá mức, năng lượng quá thừa mà làm một số việc....Uhm!
"Hô! May mắn nơi đây không có cái nào nữ nhân! Nếu không Trương Gia lại có thêm một thế hệ thì liền toang a!" Trương Hàn cười khổ, vuốt cái trán không hề có một giọt mồ hôi nào của mình.
Đối với hắn Tinh một đêm là không thể nào! Con mẹ nó, cái gì tình tiết chơi thuốc mà thành đại sự! Cái gì mà nữ nhân uống lộn thuốc sau đó cưỡng bức! Tất cả đều không có thật đâu các đại gia! Nếu có thì tên này cũng quá ăn tạp đi! Nêu Trương Hàn mà gặp phải trượng họp này, nói thật thì làm xong giết....Khụ khụ! Nhún đầu mấy người đó vào nước lạnh là tốt nhất! Gặp phải nữ nhân thực lực cường thì núp ở một góc là tốt nhất!
Cái gì có phúc không biết hưởng? Đây đéo phải phúc đâu các đại gia! Mà là rắc rối đấy!
Để ta phân tích! Thứ nhất, những nữ nhân này thường lai lịch rất lớn, có thể cũng không lớn mấy nhưng đặc biệt rắc rối cực kỳ nhiều! Trương Hàn gặp mỗi Quách Giản Nhi cô nàng này liền đã đủ mệt, có kinh nghiêm ngu sao mà lại lao đầu vào?
Thứ hai! Tỉnh lại sẽ không bao giờ nhớ ân, thường thường đều sẽ đỏi chém giết người cứu rỗi mạng sống của nàng.
Ân! Là cái vong ân, lấy oán báo ân người! Trương Hàn nuốt không trôi!
Thứ ba: Nữ Cường Nhân! Trường hợp này hắn xin rút, thực sự trị không được! Hắn tin tưởng mọi thứ xảy ra sẽ không giống như trong tiểu thuyết vô lý thế đâu! Cái gì mà ta đã cưỡng bức ngươi nên cút đi, ta tha mạng cho ngươi đấy!
Các ngươi thực sự tin sao???
Riêng Trương Hàn là:"Đéo tin!"
Thực lực càng mạnh người thì càng xem trọng danh dự, nhất là phái nữ! Hắn chắc chắn rằng nếu diễn ra giống như sách giáo khoa, thì điều đầu tiên nàng tỉnh lại sẽ xẻ thịt hắn!
Ở đây không quan trọng độ lượng hay không độ lượng, mà là ở mặt mũi! Nàng ta giữ lâu như vậy Trinh Tiết để rồi một cái yếu đuối tiểu tốt cho cướp lấy? Xin hỏi nếu là ngươi, ngươi có điên không?
Nhất là trong một cái Thế Giới không luật pháp, giết người như ngóe ma đầu khắp nơi đều có, vậy nàng ta chắc chắn làm việc này sẽ không một chút do dự, rất dễ dàng.
Mạng người như kiến cỏ, Tu Vi thấp đều hiểu câu này ý nghĩa! Vậy chẳng lẽ Tu Vi cao người đều là ngu hết cả rồi sao?
Diễn cho người khác xem? Giết một người ở nơi vắng vẻ lại mấy ai biết? Nói chi Thế gian mọi người biết lại như nào? Chỉ cần một chút người tung tin đồn rằng kẻ bị giết là ác nhân tày trời, không những sẽ không bị gièm pha, thậm chí sẽ được tán dương!
Trương Hàn biết thân biết phận, không cho rằng mình may mắn hơn người! Mặc dù có Hệ Thống.....!
Quay trở lại, Trương Hàn tắm tắc bảo lạ:"Huyết Trùng này hương vị không đến nỗi, bất quá có mấy cái vụn trắng là như nào a? Hệ Thống?"
Hệ Thống:"......."
Trương Hàn thần sắc quái lạ, cảm giác như mình bị gài bẫy.
"Mà thôi, dù gì ăn rồi, bây giờ hối hận cũng đã muộn." Thở dài một tiếng.
Hệ Thống:"Keng! Ký Chủ tâm cảnh nhưng rất là thăng tiến, bổn Hệ Thống rất mừng vì điều đó!"
Trương Hàn biểu thị: Ta tâm cảnh thăng tiến hay không, ta đích thực không biết! Nhưng mà ta chắc ngươi đã làm điều gì đó xấu xa!
Trợn tròn mắt, hắn hỏi Hệ Thống:"Hệ Thống! Cái này Huyết Trùng có cách nào mang ra hay nuôi không?"
Đừng nói hắn nghiện! Đây là vì tương lai mà xem xét! Trương Hàn muốn làm ông hoàng trong giới chất cấm ở Huyền Huyễn Thế Giới!
"Keng! Không thể, Huyết Trùng chỉ có thể sinh sống ở loại đất này! Nếu như chuyển sang nơi khác, tất sẽ tử vong!" Hệ Thống lạnh băng đáp.
Trương Hàn sờ sờ cằm, Trùng ăn đất, trong trùng lại có màu trắng vật thể lạ, cây cối um tùm, nơi này tràn đầy quái dị, Ma Vật, Ma Vật cần người chết.....!
Càng nghĩ, sắc mặt Trương Hàn biến càng quái dị, có chút kinh tởm buồn nôn.
Hắn biết, mình bị ác ôn Hệ Thống cho đùa giỡn!
Tuy nhiên đồ ăn đều vào bụng, xem như ăn gì bổ nấy đi!
Trương Hàn thở dài, đứng lên khởi hành tiến về nơi Hệ Thống đánh dấu.
Không bao lâu, Trương Hàn rốt cuộc cũng đến nơi.
Tuy chỉ có đúng 399m, nhưng hắn vẫn nhớ kĩ quãng đường này.
Qua sông? Ngạc Yêu!
Đi qua rừng? Hổ Yêu, Xà Yêu, Bò Cạp, Độc Thảo, Cây Ăn Thịt!
Thấy người lạ? Con mẹ nó, Ma Vật!!
Trương Hàn mệt mỏi hết nói nổi, rõ ràng đoạn đưỡng cũng không mấy xa! Tại sao trở ngại lại nhiều như vậy? Là vận mệnh trêu đùa hay ác ôn Hệ Thống tác quái?
Y Phục cả người dính đầy