Trương Hàn bây giờ chỉ có thể cắn răng mà chạy, cố gắng kéo ra khoảng cách với khôi lỗi ở đằng sau.
Nhưng dần dần huyết khí trong người mài mòn, đám khôi lỗi đằng sau thì vẫn hăng say đuổi bắt.
Trương Hàn thần sắc âm u, đám khôi lỗi này vừa thấy hắn liền đuổi theo, không hề có ý định dừng lại hay bỏ cuộc.
Quách Giản Nhi kéo Trương Hàn áo, nói:”Phía trước con đường sẽ chia làm ba, ngươi chỉ cần chạy hết sức về con đường bên phải là ổn.
”
Trương Hàn nghi ngờ nhìn nàng, tuy nhiên Hệ Thống đến giờ vẫn chưa đưa ra Chỉ Dẫn, hắn cũng chỉ có thể đâm lao thì theo lao a!
U Mê Bộ Pháp vận dụng đến tối đa, không bao lâu phía trước xuất hiện một ngã ba.
Trương Hàn không do dự liền chạy về phía bên phải, đám khôi lỗi ở đằng sau cũng đuổi theo.
“Bây giờ làm gì nữa a?” Trương Hàn hoài nghi nhìn Quách Giản Nhi.
Quách Giản Nhi không nói gì, chỉ lặng im nhìn phía trên đầu vách đá.
Trương Hàn tuy nghi hoặc nhưng vẫn tiếp tục chạy.
Quách Giản Nhi bỗng dưng ném cái gì lên trên, vách đá phát ra to trầm âm thanh:”Bành!”
Chưa đợi hắn phản ứng, một âm thanh còn lớn hơn nữa vang lên:”Rầm!!”
Trương Hàn chân nhịn không được run nhè nhẹ, đúng hơn là mặt đất đang run.
Nhìn ra sau lưng, không biết từ đâu xuất hiên vách đá lớn đã chặn lại đám khôi lỗi.
Trương Hàn ánh mắt khác thường nhìn Quách Giản Nhi, như thế muốn nói: Ngươi là như thế nào làm được a?
Quách Giản Nhi rời đi Trương Hàn vòng tay, vỗ vỗ cát bụi dính trên y phục cười nói:”Đây chỉ có người trong nghề mới biết thôi, là liên quan đến nghề Cơ Quan Sư!”
Trương Hàn sờ sờ mặt của nàng, hoài nghi nói:”Ngươi thật là Quách Giản Nhi? Không phải là bị ai đoạt xá mất đi?”
Quách Giản Nhi như con mèo xù lông, chỉ thẳng mặt Trương Hàn nói:”Bổn cô nương toàn năng, đa tài từ lâu! Còn có ai cho ngươi động vào mặt ta!”
Trương Hàn nhún vai:”Ai bảo ta trong ấn tượng Quách Giản Nhi là cái người ham ăn biếng làm a!”
“Phi! Ngươi mới ham ăn biếng làm!” Quách Giản Nhi tức giận mặt đều đỏ như quả cà chua.
Trương Hàn bĩu môi, không thèm phản ứng nàng.
Đồng thời lúc này Hệ Thống vang lên:”Keng! Chỉ Dẫn 4 mở ra!”
[Chỉ Dẫn 4: Theo bản đồ Hệ Thống giao mà đi, đến dấu x địa điểm đánh giấu thì Ký Chủ cần phải tự mình hành động, miễn sao giành được một quả trứng màu vàng là được!]
Trương Hàn nhíu mày.
Trứng?
Thứ Hệ Thống muốn hắn giành lại là trứng?
Trừ khi là quả trứng đó ấp ra sinh linh mạnh mẽ như thần thú a!
Trương Hàn ánh mắt sáng hơn đèn hải đăng làm bên cạnh Quách Giản Nhi lạnh run, bất giác liền dùng ánh mắt như quan sát biến thái để nhìn Trương Hàn.
“Ngươi có vấn đề a?” Quách Giản Nhi hỏi.
Trương Hàn:”Tốt! Nghỉ ngơi nhiêu đây đủ rồi! Chúng ta tiếp tục đi!”
Quách Giản Nhi:”Lão Hàn, ngươi xem lại hiện tại ngươi huyết khí còn bao nhiều! Ta thì không sao rồi, nhưng ngươi thì emmmm! ”
Trương Hàn thần sắc bình tĩnh, tại chỗ ngồi xuống.
Lấy một ít Linh Dược bổ sung huyết khí từ Túi Trữ Vật ra nuốt sống, tại chỗ luyện hóa.
Không bao lâu, Trương Hàn máu đầy cây, bắt đầu lên đường.
Cứ thế hai người lặng lẽ đi.
Không gian cô tịch, lại có chút nhàm chán.
Trương Hàn thấy vậy quyết định phá đi bầu không khí gượng ép này, dù sao hắn là cái nam, hắn không bắt chuyện thì ai bắt a?
“Quách Giản Nhi, ta nhớ rõ Tu Vi ngươi lúc đầu là Luyện Thể Cảnh Tứ Trọng Thiên a?” Trương Hàn nhìn bên cạnh Quách GIản Nhi, nghi hoặc hỏi.
Quách Giản Nhi gật gật đầu:”Đúng vậy.
”
Trương Hàn quái dị nói:”Ngươi tốc độ tu luyện này là gắn tên lửa vào mông mà ra à?”
Quách Giản Nhi sắc mặt mộng bức:”Tên lửa?”
Trương Hàn sắc mặt biến đen, quên a! Đám người thời đại này làm gì biết thứ đó!
“Uhm! Giống như là pháo hoa, bay nhanh rồi nổ a!” Trương Hàn quyết định thay đổi từ ngữ của mình.
Quách Giản Nhi kinh tởm nhìn hắn:”Ngươi cái này ví von rất kinh biết không?”
Trương Hàn:”! ! ! ”
“Trả lời ta!” Hắn mặt đen nói.
Quách Giản Nhi bĩu môi nói:”Ta thiên phú ngay từ đầu liền kinh khủng! Chỉ do mới thức tỉnh Ma Hồn nên Tu Vi mới có nhiều đó!”
Trương Hàn bừng tỉnh, là mới thức tỉnh giống hắn a!
“Chỉ khi thức tỉnh Ma Hồn mới tu luyện được?”
Quách Giản Nhi gật đầu:”Đúng vậy, thân thể con người xem như là bị xiềng xích khóa chặt, Linh Khí khó mà xâm nhập! Chỉ khi thức tỉnh Ma Hồn, cái này xiềng xích mới lỏng ra để cho Linh Khí đi vào bắt đầu Tu Luyện chi Lộ!”
Trương Hàn cả kinh, còn có việc này a!
Chỉ ngạc nhiên một lúc hắn lại thấy bình thường, Ma Hồn giống như Linh Căn của Tu Tiên Giả vậy! Là yếu tố để mở ra Tu Luyện, không phải tự dưng muốn là Tu, còn cần một số điều kiện nhất định!
Trương Hàn nghĩ tới một việc, trực tiếp liền hỏi nàng:”Ta thấy lúc trước rất nhiều người thức tỉnh Ma Hồn nhưng tuổi tác không đồng đều a!”
Quách Giản Nhi gật gật đầu:”Đúng vậy! Thức tỉnh nghi thức có thể hoàn thành ở nhiều độ tuổi khác nhau, 10 tuổi, 11 tuổi! 20 tuổi!”
“Tuy nhiên nếu nói lúc thức tỉnh tốt nhất là vào 13, 14 tuổi, giống ta và ngươi độ tuổi này!”
Trương Hàn:”Tại sao?”
“Tiên Ma Đạo Hồn có vòng tuổi, vòng tuổi