Trước mặt hỏa diễm biến mất, thay vào đó là thân cây màu đen tráng kiện.
“Keng! Ký Chủ ngay lập tức dùng Kim Cương Phù!”
Trương Hàn ánh mắt nghi hoặc nhưng ngay sau đó hiện lên vẻ hiểu ra, cắn răng móc trong ngực Kim Cương Phù ra rồi bóp nát.
Từ nơi hắn nằm bắt đầu xuất hiện một vòng sáng, diện tích dần mở rộng cho đến khi bao trùm hết cả Ma Tinh Thụ thì dừng lại.
Cốt Thú cùng đám người ngưng chiến, tràn đầy tức giận nhìn trong vòng sáng Quách Giản Nhi và Trương Hàn.
“Má! Ở đâu nhào ra trình giảo kim vậy a!”
“Các ngươi đợi cái gì? Còn không nhanh phá hủy vòng sáng!!”
“Không cần ngươi nói bọn ta cũng biết!”
“Tiến lên phá hủy nó!”
Đám người xôn xao, có kẻ dẫn đầu tiến lên liền kéo theo cả lũ.
Đúng là đứng trước cái lợi, con người liền mạng cũng không cần!
“Keng! Keng!”
“Oanh! Oanh!”
Đủ loại Võ Kỹ đánh lên vòng sáng do Kim Cương Phù tạo ra, uy lực nhìn vào rất mạnh nhưng đối với vòng sáng lại chả xi nhê tí nào.
“Con mẹ nó! Đây là thứ gì mà sao lại cứng như vậy a!!”
“Lão tử đánh tay đều chai thế mà một vết xước cũng không có!”
“Tránh ra! Bạo Phù!”
“Oanh!” Một cú nổ lớn, khói bụi bay tung tóe không thấy được gì.
Đám người ngóng trông mà nhìn, chỉ hi vọng với thứ này có thể phá tan vòng sáng.
Nhưng ước mơ chỉ là mơ ước.
Khói tan, vẫn là vững như tường sắt vòng sáng, không hề có tí dấu vết!
“Vãi *!”
“Con mẹ nó! Lũ phê vật các ngươi tránh ra cho lão tử!”
Có chút cuồng ngạo người đi ra, lời lẽ cục súc làm chung quanh mọi người khó chịu.
Tuy nhiên không ai nói gì, tự động tránh ra với ý nghĩ xem tên này xấu mặt.
Thanh niên kia cười lạnh, nhìn vô lực nằm sấp Trương Hàn khinh miệt nói: “Giống như ngươi chỉ biết nhân cơ hội mà cướp cơ duyên vô sỉ hạng người! Ta một mình đánh mười cái! Để ta phá tan ngươi cái này mai rùa!”
Vừa mới để tay vào ngực định móc ra thứ gì, thanh niên liền nghe thấy tiếng chạy vội cùng hò hét loạn cả lên.
“Chạy nhanh!”
“Thứ này tại sao cũng thử?!”
Thanh niên khó chịu chửi rầm lên:”Các ngươi câm miệng hết cho ta! Làm ổn như thế thì bổn đại gia như thế nào làm việc?”
Vừa quay mặt lại, đã thấy một sinh vật gì đen đen cả người bao bọc trong hắc sắc hỏa diễm lao nhanh hướng tới hắn!
“Cái! ”
“Bành!” Vừa mới nói được một từ đã bị đánh cho tan xương nát thịt, cả người không có bộ phận nào là lành lặn.
Tiên huyết như mưa, đám người thấy cảnh này thì chậc lưỡi: “Tên đó như vậy ngu, trực tiếp đụng độ với thứ đó!”
Thanh niên: Lão tử còn không biết việc gì xảy ra!.
.
Đương nhiên hắn là không nói được!.
Quay trở lại với Trương Hàn, hắn thần sắc tái nhợt cả người run rẩy.
Miệng đầy máu tươi, một lúc lại thổ huyết một lần.
Nhìn bãi máu còn có một số nội tạng mảnh vụn.
Ánh mặt mơ hồ, Trương Hàn đã gần kề bên cái chết.
Đối với đám người hành động, hắn không nói gì.
Nói hắn là cái vô sỉ tiểu nhân chỉ biết nhân cơ hội mà làm?
Trương Hàn cười khinh, lúc mà Ám Ma Thú tấn công hắn chắc chắn vẫn là có không ít kẻ nhìn thấy.
Lòng người vẫn là như vậy khó dò, là xấu xí a!.
.
Hơi thở hắn ngày càng gấp rút, như sắp phải chầu trời.
Đột nhiên hắn thấy có thứ gì tiến vào khoang miệng bản thân, hóa thành dòng nước ấm chạy khắp thân thể.
Cũng ở lúc này, hắn ngất đi.
Quách Giản Nhi ở bên cạnh thở dài, cảm nhận Trương Hàn sinh cơ đang dần ổn định không hề có dấu hiệu giảm sút như trước nàng liền yên tâm.
Trong tay nàng là một trái cây màu đen, phía trên khắc đầy quỷ dị phù văn, thanh hương tươi mát làm người thoải mái.
Nhìn trong tay Ma Tinh Quả, Quách Giản Nhi không những không có tí vui sướng, thậm chí là có chút ưu sầu.
“Rõ ràng là có 3 trái a! ” Quách Giản Nhi than thở nói.
Khi nàng hái Ma Tinh Quả, thấy rõ ràng là có 3 trái! Nhưng khi hai được trái thứ hai thì một bàn tay không biết từ đâu xuất hiện cuốn luôn Ma Tinh Quả còn sót lại!!
Quách Giản Nhi mộng bức cùng bất lực nhìn bàn tay đó cướp đi Ma Tinh Quả, tim có chút đau!.
.
Hóa bi phẫn thành súc ăn, nàng ta cầm lên Ma Tinh Quả trực tiếp nhét vào miệng.
Sau đó ngồi xuống xếp bằng, luyện hóa bên trong người chạy loạn năng lượng.
Cảnh tượng này đương nhiên bị bên ngoài đám người nhìn thấy, bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Hai người kia ăn mất Linh Quả rồi a!!”
“Lo cái gì! Không phải còn một trái sao?”
“Mà Linh Quả này tác dụng thế nào? Các ngươi lại tranh giành nhiều như vậy?”
“Không rõ.
.
”
“Không rõ?”
“Giành cho có thôi, nói chi là Linh Quả, hên xui lên cái Khai Linh Cảnh thì sao?”
! ! ! !.
.
Tô Nguyệt Linh ở một góc âm trầm nhìn trong vòng sáng Trương Hàn, trong tay nắm chặt trường cung.
“Hắc Diện Nhân! Ta sẽ cho ngươi biết hậu quả khi đưa ra cuồng ngôn là như thế nào!!”
Bên phía Ám Ma Thú, thấy Trương Hàn cùng Quách Giản Nhi đã nuốt mất Ma Tinh Quả thì công kích càng điên cuồng.
Trong mắt tràn đầy lửa giận, công kích càng hăng!
Tuy nhiên vòng sáng vẫn như cũ, không có một tí trầy xước.
Bất quá theo thời gian trôi qua, đám người ở phía ngoài phát hiện một chuyện.
“Các ngươi có thấy vòng sáng mờ đi không?”
“Ngươi cũng thấy như vậy?”
“Thật là mờ đi!”
“Ta nói rồi! Thứ này chắc chắn có cách