HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 103: Như hà giải quyết.
Dịch: Teppii
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien
Tốt lắm!
Lúc tiếng vỗ tay của mọi người đã bắt đầu hạ xuống, Lý Dật mới đứng dậy thành thật nói: “Diễn giảng của La Tạp tiên sinh thật sự rất đặc sắc, ngươi đối với thôn này đều rất hiểu rõ, đối với tình huống của các hộ gia đình đều rành mạch nói rõ, đối với phương hướng phát triển của cả thôn cũng rất vững chắc. Ta không thể không nó điều này đối với mọi người thực sự rất tốt, đáng để mọi người kính trọng, mọi người hãy cho La Tạp tiên sinh một tràng pháo tay nữa nào!”
Xôn xao…
Một lần nữa tiếng vỗ tay nhiệt liệt lại nổ lên. Hài lòng nhìn mọi người đang điên cuồng vỗ tay, hắn không khỏi cười thầm, tà nhãn hướng về người cuối cùng tham gia ứng cử trưởng thôn quét qua. Lý Dật sở dĩ nói như vậy, làm như vậy, đúng là buộc gã cuối cùng này phải ra tay!
Người này là Mã Lý Áo. Từ tư liệu của Du Du cung cấp cho hắn, người này âm hiểm xảo trá, tâm kế thâm sâu, làm việc can đảm cẩn trọng cũng như rất âm độc. Để đạt được mục đích không tiếc hết thảy sử dụng thủ đoạn, là một trong những người cạnh tranh chức vị trưởng thôn!
Hừ!
Quả nhiên, đúng như Lý Dật dự đoán. Nhìn thấy chuyện phát triển đến lúc này, Mã Lý Áo rốt cuộc cũng hết cả kiên nhẫn, tâm kế của Mã Lý Áo hết sức rõ ràng, không thể để chuyện này tiến xa hơn được nữa. Nói cách khác, sợ rằng lúc hắn diễn giảng thì trong lòng mọi người đã định ra trưởng thôn rồi!
Nghe được tiếng hừ lạnh của Mã Lý Áo, tất cả mọi người đều ngẩn người ra, sau đó… Tiếng vỗ tay cũng dần dần ngừng lại mà ngay cả La Tạp cũng nhíu mày bất mãn, gã biết rất rõ rằng đương trường chỉ còn Mã Lý Áo có khả năng cạnh tranh chức vị trưởng thôn với mình!
Nhìn thấy tất cả mọi người đều đã tập trung chú ý vào mình, Mã Lý Áo cười cười nhìn La Tạp, âm độc nói: “La Tạp tiên sinh nói thật hay a, bất quá… Lời nói hay thật sự vô nghĩa, phương hướng phát triển của ngươi quá bảo thủ. Nếu như ngươi ngồi vào vị trí trưởng thôn, mọi người cả đời vẫn chỉ nghèo đói mà thôi!”
Nói tới đây, Mã Lý Áo nhanh chóng chuyển hướng về phía mọi người, phẫn nộ quát: “Mời các ngươi nói cho ta biết, nếu như dựa theo phương hướng phát triển của tiên sinh La Tạp, như vậy vào lúc các vị còn sống, Huyễn Thạch thôn có thể trở nên cường thịnh sao?”
Này…
Đối mặt với vấn đề của Mã Lý Áo, tất cả mọi người đều chần chờ. Phương hướng phát triển của La Tạp tiên sinh là tuyệt đối chính xác, điểm này không có người nào nghi ngờ nhưng là phương hướng của gã, chú ý nhất là mấu chốt của vấn đề phải vài chục năm, thậm chí là trăm năm sau, mà khi đó… Những người có mặt ở đây sợ rằng không ai còn sống nữa, mà như vậy thì tất cả mọi người bây giờ vẫn tiếp tục cuộc sống nghèo khổ!
Mọi người đều là như thế, trước hết phải nghĩ tới bản thân mình, chính mình đã chết rồi thì ai quản tương lai làm cái gì! Cho dù là phương hướng của La Tạp thành công nhưng là bọn họ cũng vô duyên thụ hưởng. Nói như vậy, phương hướng của La Tạp mọi người vẫn ủng hộ chứ?
Than thở nhìn lại Mã Lý Áo, người này quả thật đủ âm hiểm, gã đã thành công trong việc hướng suy nghĩ của mọi người trở thành ích kỉ. Chính mượn điểm này đã làm cho lòng tin của tất cả mọi người đối với phương hướng của La Tạp bị dao động, mặc dù không quyết định cho chiến thắng nhưng là đã mở ra một thế cục có lợi cho bản thân, tâm kế của người này thật sự rất âm trầm a!
Nhìn thấy cục diện tốt đẹp này, Mã Lý Áo tự nhiên không chịu bỏ qua, từng bước ép sát nói: “Trước khi La Tạp tiên sinh diễn giảng, hỏi qua mọi người mấy vấn đề, như vậy… Hiện tại ta cũng có mấy vấn đề cần hỏi mọi người một chút!”
Cười hắc hắc, vóc người thấp bé, mỏ nhọn tai khỉ chính là Mã Lý Áo tiếp tục nói: “Ta xin mọi người nói cho ta biết, ai ở Huyễn Thạch thôn giàu có nhất? Huyễn Thạch thôn ai kiếm tiền giỏi nhất? Huyễn Thạch thôn ai dẫn đầu về kinh tế? Huyễn Thạch thôn ai là người biết đồ vật gì đáng phát triển nhất!”
Đối mặt với những vấn đề này của Mã Lý Áo, con mắt đám thôn dân đều sáng lên. Mặc dù không có người trả lời gã nhưng là vẻ mặt của mọi người đã trả lời vấn đề này rồi, ngươi kia nhất định là Mã Lý Áo!
Mã Lý Áo không hề để ý rằng mọi người không ai trả lời mình, dù sao gã cũng biết rằng đó là ai. Tới tận bây giờ mới được chú ý, ở trong thôn lại càng không có uy vọng gì cho nên tự nhiên không có ai trả lời gã. Nhưng là Mã Lý Áo biết, chỉ cần mọi người bắt đầu động tâm, thắng lợi trong lần ứng cử này của gã sẽ không còn xa nữa!
Có chút gật đầu, Mã Lý Áo hài lòng với ánh mắt của đám thôn dân đang nhìn mình, không chịu bỏ qua cơ hội tốt đẹp này, Mã Lý Áo tiếp tục nói: “Nếu ta lên làm trưởng thôn, ta không dám hứa hẹn gì nhưng là ta có thể cam đoan, mọi người rất nhanh chóng có thể giàu lên, tiếp theo… Ta sẽ nói ra phương hướng phát triển một cách đơn giản nhất!”
Một giờ tiếp theo, Mã Lý Áo nói không dừng miệng, “bắn như súng liên thanh”. Than