HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 105: Ngã đích kế mưu.
Dịch: bantaylua
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien
Nhìn thân hình đang run rẩy của Du Du, Lý Dật không khỏi nhẹ nhàng vươn tay vuốt ve khuôn mặt trơn mềm như nước của Du Du, vỗ về nói: “Bất quá nàng không cần sợ hãi! Chỉ có đối với địch nhân ta mới tàn nhẫn còn đối với những thân nhân cũng như bằng hữu của ta, ta sẽ cẩn thận chiếu cố họ, ngươi nàng lẽ không biết sao? Đó là lí do tại sao ta lưu lại đây a!”
Dưới sự vỗ về của hắn, thần sắc Du Du lộ ra vẻ mê mang, nhưng là rất nhanh… Ánh mắt trong suốt của Du Du liền khôi phục như bình thường. Nàng rất rõ ràng, với bản lĩnh của Tiểu Dật nếu như muốn làm trưởng thôn, hoàn toàn không cần ở chỗ này. Chỉ cần hắn thích, tuỳ tiện có thể tìm một thôn xóm có điều kiện tốt hơn, bằng vào thực lực bản thân chinh phục hết thảy, sở dĩ lựa chọn nơi này thật sự bởi vì bản thân nàng a!
Nhìn Tiểu Dật với vẻ mặt hối lỗi, Du Du không khỏi cảm thấy xấu hổ, chính mình như thế nào lại sợ hãi Tiểu Dật chứ? Vô luận hắn như thế nào ác độc, nhưng là ở trước mặt mình, hắn ngay cả cao giọng nói chuyện cũng không hề a!
Thần trí khôi phục như bình thường, ý nghĩ của Du Du một lần nữa trở nên tích cực, khó hiểu nhìn hắn nói: “Nhưng là hiện tại chúng ta đã tuyên bố không dính vào chuyện này, một trong hai người La Tạp cùng Mã Lí Áo sẽ trở thành trưởng thôn a! Huynh trước mặt mọi người nói, muốn cùng ta rời đi, như vậy không phải chúng ta đánh mất đi cơ hội sao?
Mỉm cười nhìn Du Du, thật là một nha đầu thuần khiết a, nàng như thế nào có thể min bạch được âm mưu quỷ kế này chứ? Bất quá… Lý Dật thích nàng chính là bởi điểm này a!
Nựng mũi Du Du một cái, Lý Dật cười nói: “ Thật sự là một tiểu nha đầu ngốc a! Nàng suy nghĩ một chút, bởi vì quan hệ đối với nàng, ta đã giết chết lão đại của lũ hoả hoàng giáp. Hơn nữa ta còn biểu lộ ra, chỉ bởi vì quan hệ đối với nàng ta mới giết người, người khác ta sẽ không giết!”
Nhíu mày đầy khó hiểu, Du Du nghi hoặc nói: “Huynh nói điều này thì ta biết, nhưng là như thế thì sao chứ? Còn những tên bỏ chạy thì sao? Chỉ cần có huynh ở lại đây, bọn chúng không có dũng khí quay lại đây!”
Trời ạ! Ta hiểu rồi…
Nói tới đây rốt cuộc Du Du cũng hiểu được, vẻ mặt kinh ngạc nhìn hắn nói: “Ta hiểu rồi! Hiện tại huynh nói bản thân phải đi, cũng chính là buộc mọi người nhớ tới uy hiếp đang rình rập ở bên ngoài. Một khi huynh đi, mất đi người có khả năng uy hiếp như vậy lũ hoàng giáp tất nhiên sẽ quay lại đây, chỉ sợ dưới tham vọng của bọn chúng cả thôn từ nay về sau sẽ diệt vong!”
Mỉm cười gật đầu, Lý Dật nhẹ nhàng ôm lấy Du Du, hướng ghế bước tới, vừa đi vừa nói: “Sự thật chính là như vậy, ta chỉ đối với bọn họ nói rằng mình sau này sẽ không gặp bọn họ, cũng không có nói tới nguy cơ tử vong của cả thôn. Hơn nữa lúc ta nói vô cùng minh bạch, ta giết người chỉ vì quan hệ với nàng, những người khác ta sẽ không giết, cho nên…”
“Cho nên một khi huynh rời đi, bọn chúng sẽ không sợ hãi nữa mà đến đây trả thù. Không nhìn thấy huynh cũng như hiểu được huynh rằng sẽ không để ý tới bọn chúng có giết người trong thôn hay không, cho nên… Vì báo thú cho lão đại của bọn chúng, tất nhiên cả bọn sẽ chọn lựa đồ sát cả thôn, đúng không?” Vừa nhảy nhót vừa nói, Du Du hoàn toàn không để ý tới những gì mình vừa nói.
Ai…
Thở dài một tiếng, Lý Dật trầm giọng nói: “Nàng hiện tại rốt cuộc cũng hiểu tại sao ta nhất định phải lưu lại chứ? Bằng hữu cửa nàng đều ở tại nơi này, nếu như họ chết sạch. Với tính cách của nàng, nhất định sẽ rất khó có thể quên đi!”
Tiểu Dật!
Nghe xong lời nói của Lý Dật, trong lòng Du Du không khỏi sinh ra ái mộ hắn, thân thể kịch liệt run rẩy. Nhớ tới những gì mà bản thân vừa nói lúc nãy, nhớ tới hậu quả có thể xảy ra, Du Du không khỏi sợ hãi. Nếu có một ngày, nàng biết được rằng địa phương nơi mình lớn lên từ nhỏ bị người ta hoàn toàn huỷ diệt, nếu như nàng biết bằng hữu tốt nhất của nàng bị giết chết một cách tàn nhẫn, như vậy đối với nàng thật sự là một đả kích không thể tưởng tượng nổi!
Cảm động nhìn nam nhân hiên ngang trước mặt, nội tâm của Du Du tràn đầy cảm động. Không những vậy nam nhân trước mặt còn rất quan tâm chăm sóc nàng, vì chính nàng, bản thân hắn phải nỗ lực rất nhiều. Những điều hắn mất đi không hề được nói ra, chỉ khi nàng nghĩ tới mới có thể hiểu được, nguyên lai… Hắn vì nàng mà suy nghĩ nhiều như vậy, lại làm ra rất nhiều việc!
Nghĩ tới đây, Du Du không khỏi cảm thấy run rẩy, nàng rất rõ ràng, rất hiểu được sự đơn giản của bản thân mình. Nói cách khác, nàng hiện tại biết đến cũng đã nhiều rồi, thật là làm cho người ta cảm động, nàng cũng không biết, trên người hắn còn ẩn chứa bao nhiêu bí mật đây?
Suy nghĩ một chút, vì chính mình, hắn lựa chọn lưu lại, vì thế… Hắn thật sự đã bỏ qua rất nhiều lựa chọn? Bỏ qua rất nhiều chuyện? Hắn đưa ra quyết định này sẽ làm cho bản thân tổn thất như thế nào chứ?
Bàn tay Du Du run rẩy nhẹ nhàng vuốt ve khuôn