HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 117: Thế lực ban để.
truyện từ
Dịch: bantaylua
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien
Một câu nói đúng lúc thường mang lại rất nhiều tác dụng, rất nhiều thứ không thể nào tưởng tượng được. Câu nói cuối cùng của Lý Dật đã sinh ra hiệu quả, ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy ngạc nhiên. Sau khi Lý Dật kết thúc, tất cả thôn dân không một ai dị nghi điều gì, không chỉ như thế, tất cả đám thôn dân tự động bắt đầu di chuyển hướng ra ngoài thôn. Những lều bạt tạm thời được dựng lên đầy bình nguyên bên ngoài Huyễn Thạch thôn. Cuối cùng, kế hoạch kiến thiết Huyễn Thạch thôn bước đầu đã thành công.
Dưới sự trợ giúp cũng như tính toán của La Tạp, bọn họ đem cả thôn quy hoạch lại. Trên cơ bản cả thôn là hình vuông, phi thường có trật tự, ngay ngăn.
Đầu tiên bọn họ phác hoạ ra bức tranh toàn cảnh của thôn, cùng với đó là trục đường chính đi vào thôn, cả Huyễn Thạch thôn đặt ra một cái quy tắc để thống nhất, sau đó… Trên trục đường chính, phân ra các đầu đơn vị nắm giữ, nhanh chóng phác hoạ ra vị trí nền móng của các ngôi nhà.
Kế tiếp chính là công việc xây dừng, nhưng là chuyện này Lý Dật không có nhúng tay vào mà giao hoàn toàn cho La Tạp phụ trách. Cần phải trong thời gian ngắn nhất đem các kiến trúc cũ huỷ đi để lấy mặt bằng. Hắn không hề muốn tiếp tục nhìn thấy các kiến trúc lộn xộn này nữa.
Nhận nhiệm vụ khó khăn này, mặc dù biết rõ phi thường nặng nề nhưng là La Tạp hoàn toàn không có ý kiến gì. Lão chỉ hơi nhíu mày sau đó thống khoái gật đầu, tỏ vẻ nhất định là sẽ đem hết toàn lực hoàn thành công việc mà Lý Dật giao cho!
Sau đó, La Tạp mang theo tất cả những người trưởng thành từ hai mươi tuổi cho tới năm mươi tuổi băt đầu tiến hành công cuộc phá huỷ đầy gian nan vất vả. Trong lúc đó thì Mã Lý Áo phụ trách công việc di dời các thôn dân cùng với đó là mang theo các vật dụng cần thiết. Tất cả các khoản tiền bỏ ra đều là tiền của Lý Dật, mặc dù chỉ hơn một trăm vạn nhưng là lương thực tích luỹ trong thôn đủ dùng trong một năm. Một trăm vạn cũng đủ dùng để trùng kiến lại Huyễn Thạch thôn!
Đương nhiên, bản thân Lý Dật cũng không có nhàn rỗi, thậm chí có thể nói hắn so với bất luận kẻ nào cũng đều bận rộn hơn nhiều. Hắn dẫn theo tất cả những thanh niên dưới hai mươi tuổi tập trung lại, tương lai của Huyễn Thạch thôn chính là lấy ra từ đây!
Nhìn trước mặt sáu trăm người đứng đông đúc chật chội, những người này tập trung lại đại đa số đều là từ nơi khác trở về. Một trong số đó chính là nhận được thông báo, kết thúc hoạt động săn bắn trở về, cũng có một phần là những người sau khi tốt nghiệp học viện ma pháp miễn phí trở về!
Bởi vì thôn quê ở thế giới này lúc nào cũng phải đối mặt với ma thú cường đại nên giống như trên địa cầu, các trường học được mở ra. Ở mỗi một thị trấn thành thị đều có một học viện ma pháp hoặc võ sĩ học viện được mở ra miễn phí. Ở đây bọn họ chỉ truyền thụ ma pháp cơ bản, muốn học cao cấp ma pháp thì phải đến những đại thành thị mới có!
Với tình trạng kinh tế của Huyễn Thạch thôn bây giờ, không ai có thể cho những đứa nhỏ vào trong thành để đi học. Cho nên những đứa trẻ mười hai tuổi sau khi học xong liền trở về nhà, chúng chỉ tinh thông những ma pháp sơ cấp cũng như những vũ kĩ sơ cấp mà thôi!
Đối với vấn đề này mặc dù Lý Dật rất muốn giải quyết nhưng là rất rõ ràng, nếu chỉ là một hai người hắn có thể trợ giúp được. Bất quá chính là những năm sáu trăm người, hắn hoàn toàn bất lực.
Nghiêm!
Ra lệnh một tiếng, sáu trăm đứa trẻ dựa vào chiều cao đứng thành hàng ngũ. Nhìn những đứa trẻ chiều cao béo gầy không đồng nhất, nếu đây trở thành một đội quân thì đây chính là đội quân hỗn tạp nhất mà hắn từng chứng kiến!
Bất đắc dĩ lắc đầu, Lý Dật cao giọng nói: “Tốt lắm, hiện tại… Tất cả những ai đã học ở ma pháp học viện đứng ra khỏi hàng, đứng ở bên tay trái của ta. Ai học vũ kĩ thì đứng ở bên tay phải của ta, bắt đầu đi nào!”
Làm theo lời Lý Dật, năm sáu trăm hài tử nhanh nhất bắt đầu di chuyển. Một trận ồn ào nổi lên, rất nhanh sau một lúc ở hai phía cạnh hắn đã có một đống người. Nhưng là rất đối lập, tựa hồ học ma pháp rất nhiều, mà học vũ kĩ ít lại càng ít. Tỉ lệ rất là khoa trương, hai ma pháp mới có một vũ kĩ.
Hơi nhíu mày, Lý Dật kiên nhẫn chỉ huy mọi người xếp hàng theo chiều cao. Một phen phiền toái trôi qua, rốt cuộc… Tất cả mọi người đã đứng vào vị trí của mình.
Nhìn những hài tử với vẻ mặt hưng phấn đứng đó, hắn biết… Này hết thảy đối với bọn chúng chỉ là trò chơi mà thôi, bất quá rất nhanh Lý Dật sẽ là cho bọn chúng tỉnh ngộ.
nguồn
Đầu tiên quay đầu nhìn lại hướng