HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 131: CỬU MỆNH BẠCH MIÊU
Dịch: Báo Long
Biên: Lừa muội
Nguồn: tangthuvien
Theo một tiếng ra lệnh từ Lý Dật, trận địa đang sẵn sàng đón quân địch của song phương rốt cuộc một lần nữa bắt đầu bước vào chiến đấu. Cũng giống như hai lần trước đây, Tiểu Bạch Miêu ngang nhiên đơn thương độc mã đánh sâu vào. Bất quá lúc này đây, hắn lựa chọn chính là Hỏa Hệ pháp sư phương trận!
Đối mặt với sự tấn công từ Tiểu Bạch Miêu, tất cả mọi người đều tỏ ra rất cẩn thận. Bốn người pháp sư đồng thời phát động ma pháp nên nhất thời... Bầu trời, dưới đất, phía trước cùng hai bên dường như đều có công kích bay tới. Đối mặt với sự công kích gần như toàn bộ phương vị thế này thì tựa hồ trừ bỏ tránh né, đã không có phương pháp nào khác a!
- Ai...
Lý Dật phát ra một tiếng thở dài ngao ngán. Hắn ta biết rắng, trừ khi đi ngạnh kháng (cứng cỏi chịu đòn), nói cách khác, Tiểu Bạch Miêu gần như chỉ có một đường duy nhất là – lui về phía sau. Dù sao cho tới bây giờ thì Tiểu Bạch Miêu còn không có bất cứ kĩ thuật công kích gì a, trừ bỏ bốn cái móng vuốt nhỏ nhỏ xinh xinh kia, hắn còn có thể trông cậy vào chiêu số gì đây chứ?
- Ngao!
Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Tiểu Bạch Miêu chắc chắn sẽ lựa chọn lùi bước thì vượt ngoài sự tiên liệu của mọi người, Tiểu Bạch Miêu mãnh liệt phát ra một tiếng cuồng ngao, tựa hồ hoàn toàn không có chứng kiến tia chớp ma pháp đang phóng ra hướng về phía chính mình đang bay tới kia, gia tốc hướng phía đội hình Hỏa Hệ pháp sư vọt tới. xem tại
- Phanh! Phanh! Phanh...
Giữa những âm thanh đang liên tục vang lên không ngừng kia, tất cả mọi người rõ ràng nhìn thấy được, Tiểu Bạch Miêu trên người liên tiếp bị bốn đợt ma pháp kích trúng. Đầu tiên và cũng là nhanh nhất – phong nhận (lưỡi đao gió), theo sau là hỏa cầu gào thét, tiếp theo sau đó là thủy đạn, cuối cùng là ma pháp có tốc độ chậm nhất – địa thứ (châm, gai, dằm, xương nhọn). Tất cả đều không ngoại lệ kích trúng ngay mục tiêu là Tiểu Bạch Miêu!
Theo lý thuyết, với năng lượng hiện tại của Tiểu Bạch Miêu thì bất cứ một lần công kích nào cũng đều đủ để đem hắn đánh cho rơi rụng. Muốn bình phục thì như thế nào cũng cần phải có thời gian từ ba đến năm ngày cho cơ thể nó tu dưỡng. Nhưng mà... Mọi người sau khi nhìn kỹ lại thì ở mỗi một lần lọt vào công kích, thân thể của Tiểu Bạch Miêu mãnh liệt sáng lên một vầng lam quang, phảng phất như hắn ta hoàn toàn vô sự và cứ vậy mà thản nhiên tiếp tục tiến sâu vào!
Liên tục bốn lần công kích, liên tục bốn lần lam quang sáng lên lóng lánh. Điều này còn không tính đến, sau mỗi một lần phát sáng như thế thì thực lực của Tiểu Bạch Miêu đều có tăng trưởng trông rất rõ ràng. Ngay khi bị đánh trúng lần thứ tư, thực lực của hắn cơ bản là tăng lên bốn lần! Biến thái a!
- Này! Chuyện gì đang xảy ra a?
Đối mặt với một màn trông rất quỷ dị này, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến há to cả miệng ra. Không ai có thể hiểu được đến cùng là chuyện gì đang xảy ra. Trực tiếp bị bốn loại ma pháp có thuộc tính khác nhau kích trúng mục tiêu như thế mà cũng không có việc gì, ngược lại thực lực tăng lên mạnh mẽ, chuyện gì đang xảy ra a?
Nhưng mà, không hiểu mặc cho không hiểu, không rõ mặc cho không rõ, tất cả cô gái đều rất hiểu được rằng chiến đấu cũng chưa có chấm dứt, cho nên công kích phải tiếp tục phải thực hiện. Không tin vào những điều quái dị, một lần nữa bốn loại nguyên tố ma pháp bất đồng kia tổ hợp lại, gào thét hướng về phía Tiểu Bạch Miêu phóng tới.
- Ngao!
Đối mặt với bốn bề ma pháp như đang bay lượn mà tới kia, Tiểu Bạch Miêu với cái đầu nhỏ bé chợt ngẩng cao; trong đôi mắt to toát ra tia sáng màu lam lóng lánh một thứ ánh sáng đầy kiên nghị; trực diện nghênh đón mà coi như không nhìn thấy bốn miếng ma pháp đang vọt tới!
- Phanh! Phanh! Phanh...
Một lần nữa giữa tiếng cộng hưởng vang lên từ bốn loại âm thanh, Tiểu Bạch Miêu lại lần nữa xuyên qua bốn đạo công kích. Không chỉ có như vậy, sau khi xuyên qua lần công kích này thì thực lực của hắn lần nữa tăng lên tứ thành. Tính cho tới thời điểm này thì trạng thái của nó nếu so với lúc vừa mới bắt đầu kia cầm chắc tăng lên tám phần thực lực a! Điều này thật sự vượt ra ngoài phạm vi hiểu biết mà bất cứ ai có thể giải thích được! Bó tay! (tangthuvien )
Lúc này đây Tiểu Bạch Miêu không còn cho các pháp sư cơ hội để phóng ra ma pháp. Hắn đã nhảy vào bên giữa đội hình các pháp sư. Bọn họ đã hoàn toàn không có cách nào kìm hãm chú ‘tiểu Miêu’ này. Trong một khoảng thời gian cực kì ngắn ngủi, bốn mươi cô gái kia toàn bộ bị hắn ‘trảo’ thương, hoàn toàn không cách nào tiếp tục thực hiện công kích.
Cũng may Lý Dật kịp thời hô to đình chỉ, nếu không thì có thể nói các cô gái sợ rằng phải bị ‘chộp’, bị ‘bấu’ cho tan hoa nát ngọc mất! Nhưng mà... Chiến đấu mặc dù đình chỉ, tất cả cô gái ngược lại không có bởi vậy mà lấy lại sự trầm tĩnh. Một đám như hoa như ngọc kia với vẻ mặt hoảng sợ đang lẳng lặng nhìn chú ‘tiểu Miêu’ đắc ý đứng thẳng tại bên giữa các nàng. Cái này có thể tính là quái vật gì đó a? Dĩ nhiên là đánh không chết!
Lý Dật cũng giống như các nàng, hắn cũng rất kinh ngạc. Bất quá hắn ta cùng các cô gái có một điểm khác nhau nho nhỏ, hắn ta có thể dụng tâm linh cùng Tiểu Bạch Miêu trao đổi, dù sao... Tiểu Bạch Miêu là huyễn thú của hắn mà, tinh thần của bọn họ tuy hai mà một thôi!
Sau khi hắn hỏi thăm cho rõ ràng thì rốt cuộc hiểu được, thân là một con miêu, hắn có thể liên tục tử chín lần, sau đó một lần nữa sống lại chín lần, mỗi lần sống lại, cũng có thể tăng lên một phần mười thực lực của bản thân. Nếu như liền tử chín lần thì có thể nói hắn có thể tăng lên gấp đôi thực lực của mình. Đây là do bản thân hắn là vương giả của miêu tộc nên sở hữu chuyên biệt loại công năng đặc dị này!
Cảm khái nhìn Tiểu Bạch Miêu, Lý Dật thật không nghĩ tới... Một câu chuyện rất cổ xưa nói về ‘cửu mệnh vương miêu’ dĩ nhiên lại là một câu chuyện có thật. Tiểu Bạch Miêu dĩ nhiên thật sự có chín cái mạng. Không chỉ như thế, cùng các loại miêu khác hắn lại có chỗ bất đồng; thân là vua của miêu tộc nên sau mỗi lần tử vong thì hắn dĩ nhiên lại có thể tăng lên một thành thực lực của bản