HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 46: Thần phong chi mê.
Dịch: tranbaolong
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien
Nhìn sâm lâm xanh um trước mắt, lại còn ngọn núi cao ngất, hắn không khỏi mừng rỡ cùng Tiểu Cường chạy về hướng ngọn núi đó, nếu như có thể tìm thấy một thạch động như vậy không phải quá lý tưởng sao.
Rất nhanh, bọn họ đã chạy tới chân ngọn núi, đứng gần xem càng cảm thấy thác nước thật là đồ sộ, tiếng nước kinh thiên động địa đủ để làm cho người nhát gan cảm thấy run sợ, nếu như không phải tận mắt chứng kiến, thật sự khó tin rằng đại thiên nhiên lại có thể chế tạo ra một kì tích như vậy!
Dưới chân thác nước, hơi nước tràn ngập, nước bắn tung toé tạo ra những bọt nước phản chiếu ánh mặt trời, xung quanh thác nước còn hình thành vài cái cầu vồng nho nhỏ nữa, thoạt nhìn cực kì xinh đẹp!
Thất thần nhìn một hồi lâu, hắn rốt cuộc cũng nhớ tới mục đích lúc đầu, hướng Tiểu Cường dặn dò vài câu, sau đó một người hướng về phái bên trái dọc theo núi đi lên còn một người thì hướng bên phải tìm, bắt đầu dò tìm huyệt động để dung thân, ở nơi thôn dã tu luyện, nếu như có thể tìm được một huyệt động như thế không phải thực sự là quá tốt sao.
Cả ngọn núi lớn có rất nhiều huyệt động, sau khi đi cách xa thác nước bốn trăm thước hắn đã nhanh chóng tìm ra được một cái huyệt động.
Đó là một cái huyệt động cách mặt đất gần một trăm mét, cũng may là đường đi lên cũng không dốc lắm, sườn dốc chỉ độ bảy mươi độ thôi, trên đường trải đầy bụi cây, túm tụm lại thành từng nhóm nhưng vẫn là có thể đi lên được.
Đáng tiếc chính là, khi hắn tới xem thì cảm thấy thất vọng, cái huyệt động kia rất nông, chỉ sâu hơn mười thước tức là không thể che gió cũng như che mưa được, mặc dù có thể ở tạm một thời gian nhưng tóm lại là không thể hài lòng được.
Lắc đầu, hắn rời khỏi huyệt động, cẩn thận đi về phía chân núi, tiếp tục tìm kiếm, đáng tiếc… Đã tìm kiếm quanh bốn trăm thước nhưng vẫn không thể tìm được thêm cái nào nữa, một ngọn núi chỉ có một huyệt động thôi sao.
Ngay lúc hắn đang thở dài, đột nhiên… Thân ảnh to lớn của Tiểu Cường xuất hiện ở phương xa, sau mấy lần nhảy nhót nó nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn, đôi càng lớn không ngừng ra hiệu cho hắn.
Mặc dù Tiểu Cường không thể nói được, điệu bộ cũng tuỳ tiện nhưng qua vẻ mặt hứng phấn của nó hắn có thể hiểu ra được đại ý, nó khẳng định là đã tìm ra được một địa phương thích hợp.
Không chờ đợi, nhanh chóng nhảy lên lưng của Tiểu Cường, bàn tay vung lên, Tiểu Cường nhanh chóng dùng tốc độ cao nhất của mình chạy đi, sau khi chuyển hướng nó nhanh chóng chạy tới địa phương vừa phát hiện ra.
Vài phút sau, hắn cùng Tiểu Cường đã đi tới phía bên phải thác nước, phía trước huyệt động là một bãi đá thật lớn, hơi nước từ thác bay đến tận nơi này, hơi nước trước cửa huyệt động dày đặc giống như sương mù vậy.
Đây là một bãi đá thật lớn, từ ngoài nhìn vào có thể cao bằng toà nhà ba mươi tầng ở địa cầu, bãi đá nằm là một bộ phận nằm trên vách núi, có một hang động ở đó.
Tán thưởng vỗ đầu Tiểu Cường, hắn một mình đi vào huyệt động, mặc dù huyệt động này không nhỏ, nhưng Tiểu Cường vô luận thế nào cũng không thể vào được, nó chỉ có thể đứng ở bên ngoài thôi.
Đây là một huyệt động giống như hình chữ Q, lúc mới bước vào huyệt động, thì thấy một đường xiên lớn, thông đạo dài độ bao thước, theo sau chính là một huyệt động hình tròn, hình dáng cả huyệt động đúng là hình chữ Q.
Hài lòng nhìn huyệt dộng, mặc dù cửa ra vào có ẩm ướt nhưng là bên trong lại rất khô ráo, không gian cũng trống trải, diện tích khoảng năm mươi thước, mặc dù ánh sáng có hơi tối một chút bất quá dùng để tu luyện như vậy cũng là đủ rồi, mặt khác… Bọn họ chỉ ngủ buổi tối ở trong này còn ban ngày sẽ không ở tại đây.
Hưng phân đem tất cả vật tư từ trên lưng Tiểu Cường tháo xuống, nhanh chóng mang tất cả vào trong huyệt động, sắp xếp xong vị trí để ngủ, hắn biết… Tương lai rất dài, hắn phải biết vượt qua tất cả khó khăn!
Mọi thứ đều tốt đẹp, hắn cho Tiểu Cường ra ngoài tự do hành động, sau đó… Tận hưởng một giấc ngủ ngắn để rồi sau đó bắt đầu vào việc tu luyện.
Trước tiên phải đọc sách đã, để tránh gặp phải sai lầm như lần trước, hắn xuống núi thu thập một số nhánh cây cùng một số bụi cây đan lại cùng nhau sau đó dùng bùn sền sệt đắp lại thành một cái cửa dùng để che chắn quang mang của Kim thư.
Bởi vì ngoài động hơi nước rất nhiều, hắn lo lắng hơi nước sẽ làm bùn rời ra nên đã đem cửa đặt vào trong này, bởi vì thông đạo của huyệt động vốn xiên nên quang mang phản chiếu không quá lớn, hơn nữa do bùn cùng nhánh cây