HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 68: Ngã đích vị lai.
Dịch: xuantung
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien
truyện từ
Vào lúc nửa đêm, Lý Dật ngay cả nhà cũng không về liền trực tiếp cùng Tra Khắc Tư rời khỏi Mộng Huyễn đô thị. Từ miệng Tra Khắc Tư, Lý Dật đã biết được rằng Bỉ Nhĩ Tát Tháp chính là thiếu thành chủ của Mộng Huyễn đô thị, tương lai cũng sẽ là thành chủ, đắc tội với hắn thì trong cái thành này bọn họ sẽ không có chỗ dung thân!
Hiện tại, hắn đã sát hại một thủ hạ của gã, mặt khác hai người nữa cũng vì hắn mà chết, cho nên… Dù hắn không muốn so đo nhưng Bỉ Nhĩ Tát Tháp cũng tuyệt đối sẽ không tha thứ cho bọn họ. Tra Khắc Tư nói rằng, trừ phi hắn đạt tới trình độ cường đại, nói cách khác, thành thị này xem như không có duyên cùng hắn rồi.
Một đêm thật dài rồi cũng qua, đến lúc hừng đông Lý Dật cùng với người lái xe ngựa chính là Tra Khắc Tư đã chạy xa hơn trăm dặm ngoài thành rồi, trầm mặc suốt một đêm, hắn rốt cuộc cũng nhớ tới mục đích tìm kiếm Tra Khắc Tư chính là để tìm hiểu một số việc, hắn bắt đầu hỏi.
Khẽ ho khan một tiếng, sau khi gây được sự chú ý của Tra Khắc Tư, Lý Dật khẩn trương hỏi: “Được rồi, Tra Khắc Tư, chúng ta lần đầu tiên gặp nhau là ở nơi nào vậy?”
Khụ khụ…
Nghe xong lời hắn, Tra Khắc Tư sắc mặt không khỏi ửng đỏ lên xấu hổ, khẽ ho khan hai tiếng rồi đáp: “Lúc trước cũng chưa có nói thật cùng ngươi, bây giờ ngươi đã hỏi tới, ta sẽ đem mọi chuyện thực lòng kể cho ngươi biết vậy”.
Liếc mắt nhìn qua Lý Dật một cái đầy ý tứ, Tra Khắc Tư nói: “Chuyện này nói đến cũng khá phức tạp, từ trên trang phục của ta, ngươi hẳn là có thể đoán biết ta là một tên đạo tặc, cho nên… Dựa vào bản đồ để đi tìm kho báu chính là điều ưa thích nhất của ta.”
Hơi ngừng lại một chút rồi hắn tiếp tục nói: “Có một lần, ta ngẫu nhiên đoạt được một phần của một bản đồ kho báu cổ xưa, dựa theo lộ tuyến trên bản đồ đó, ta chạy tới Tật Phong bình nguyên!”
Nói tới đây, Tra Khắc Tư lại liếc mắt qua Lý Dật một cái rồi giải thích: “Ta lần đầu chính là tại Tật Phong bình nguyên gặp được ngươi”.
Nghe Tra Khắc Tư nói xong, hắn không khỏi có chút sửng sốt, trải qua một lúc lâu sau hắn rốt cuộc cũng hiểu đại thảo nguyên là địa phương nào, chính là Tật Phong bình nguyên sao? Quả là một cái tên rất đặc biệt!
Trong lúc hắn còn đang suy tư, Tra Khắc Tư tiếp tục nói: “Một bữa nọ, ta cùng với một bằng hữu khởi hành, hắn cũng là một tên đạo tặc đầy bản lãnh, chúng ta hợp sức lại rất nhanh đã tìm thấy vị trí của bảo tàng!”
Tra Khắc Tư phảng phất như nhớ lại thời khắc lúc đó, rồi lại nhẹ nhàng nói tiếp: “Chúng ta đã tìm được vị trí của bảo tàng tại nơi ấy, chính là phía dưới chân pho tượng Thần Thú của Thú nhân tộc, vì để né tránh sự chú ý của thú nhân, chúng ta từ một chỗ rất xa bắt đầu tiến hành đào một đường hầm đi tới dưới chân pho tượng Thần thú, cũng chính là nơi tọa lạc của bảo tàng!”
Nói tới đây, Tra Khắc Tư trên mặt toát lên một vẻ vừa vui mừng vừa kinh hãi đồng thời giọng nói vụt cất cao lên đầy hưng phấn: “Rốt cuộc, trải qua hơn hai tháng đào bới, chúng ta đã thành công từ khoảng cách hơn một dặm bên ngoài dưới chân đồi đào tới phía dưới chân của pho tượng Thần Thú!”
Tâm tư phảng phất như quay trở lại ngày đó, tại thời khắc đó, Tra Khắc Tư âm thanh kích động khẽ run rẩy đứng lên: “Rốt cuộc chúng ta đào tới một cái không gian ở dưới đất, đó cũng chính là bảo tàng ở dưới chân pho tượng Thần thú”.
Đó là một cái không gian hình trụ tròn rộng hơn trăm thước, cao chừng bốn, năm thước, tại chính giữa là một ma pháp trận có đường kính hai thước, ở phía trên ma pháp trận, trôi nổi giữa không trung là một thanh bảo kiếm phát ra ánh sáng màu bạc liên tục tỏa ra từng đạo quang mang thánh khiết không ngừng.
Tra Khắc Tư cùng bằng hữu của hắn – A Lan Tạp Đốn không dám coi thường, mặc dù bảo tàng đã gần ngay trước mắt nhưng bọn họ rõ ràng hiểu được lúc này chính là thời khắc trọng yếu nhất cũng là lúc nguy hiểm nhất, chỉ một chút sơ suất bọn họ sẽ gặp phải họa sát thân ngay.
Thế nhưng, điều nằm ngoài ý muốn của họ chính là, mặc dù hai người đã dùng mọi biện pháp thăm dò, kiểm tra nhưng cũng không tìm hiểu ra được điều gì, nơi này ngoại trừ cái không gian ma pháp trận cùng với thanh bảo kiếm đang trôi nổi kia ra, tất cả đều hết sức bình thường.
Rốt cuộc hai người đi tới phía trước ma pháp trận, nhìn vào thanh bảo kiếm tỏa hào quang đang trôi nổi, Tra Khắc Tư cùng A Lan Tạp Đốn không khỏi cùng đưa mắt liếc nhau một cái sau đó đồng thời gật đầu.
Dù vô luận thế nào cũng không kiểm tra ra vấn đề, Tra Khắc Tư cùng A Lan Tạp Đốn quyết định bắt buộc phải mạo hiểm, trực tiếp bắt lấy thanh bảo kiếm đang trôi nổi giữa không trung kia!
Sau khi đưa mắt nhìn nhau, Tra Khắc Tư chủ động xuất thủ, vươn tay bắt được thanh bảo kiếm sau đó hơi có chút vận lực, nhất thời… Không tốn chút sức mạnh nào liền đã đem thanh kiếm từ không trung phía trên ma pháp trận lấy xuống!
Vô luận là Tra Khắc Tư hay A Lan Tạp Đốn cũng không