HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 85: Thuỷ linh bạch hổ.
Dịch: tranbaolong
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien
Không có trì hoãn lâu, Địa trưởng lão trực tiếp đem Lý Dật ra bên ngoài sơn động. Nàng thở dài nói với hắn: “Ta thật không biết nên nói cái gì, vốn... Có được một con vương cấp huyễn thú, ta thật nên chúc mừng ngươi, nhưng mà... Đúng là vương cấp huyễn thú thật nhưng mà nó lại là Ô Quy khó có khả năng có được công kích cường hãn cùng với tốc độ mau lẹ a! Ta thật không biết ngươi muốn huyễn thú như vậy để làm cái gì!”
Lắc đầu, không đợi hắn trả lời, Địa trưởng lão tiếp tục nói: “Tốt lắm! Nếu chuyện đã không cách nào sửa đổi vậy ngươi cứ rời đi trước vậy. Ta muốn ở lại đây tiếp tục sắp xếp một số việc. Một lát sau thì một nhóm hài tử sẽ tới nơi này, ta nên vì bọn họ an bài một chút!”
Cái ‘nhóm hài tử’ kia chính là những đứa trẻ vào độ tuổi thiếu niên của Mê Thành. Hàng năm vào thời điểm này, đám hài tử đủ mười sáu tuổi của Mê Thành đều muốn vào trong huyễn cảnh chọn lựa chính mình đích một con huyễn thú. Mà tứ đại trưởng lão chính là những người phụ trách việc chỉ đường cùng giảng giải. Lý Dật vốn muốn cẩn thận nhờ nàng giải thích một vài chuyện cho hắn hiểu nhưng mà xem Địa trưởng lão có nhiều chuyện quan tâm như thế nên hắn đành phải bấm bụng mà rời đi.
Nửa giờ sau, hắn về tới giao lộ nơi các ngã đường hội tụ, sau đó thì trực tiếp theo con đường thứ hai, cũng là con đường màu lam, hướng trên núi chạy tới. Bằng tốc độ cực nhanh của Tiểu cường thì chỉ hơn nửa canh giờ sau, bọn họ đã xuất hiện ở tại trước một cái huyệt động màu lam xậm!
Ta biết ngươi nhất định sẽ đến a!
Vừa mới dừng lại thì một giọng nói ôn nhu liền từ phía trước vang lên. Khi Lý Dật ngẩng đầu nhìn lại thì thấy Đế Á xinh đẹp với mặt nạ màu lam lụa mỏng đang đứng ở ngay lối vào huyệt động. Một đôi mắt đẹp nháy nháy nhìn hắn.
Mỉm cười nhìn Đế Á gật đầu đồng thời nhảy xuống đất từ trên lưng Tiểu Cường, đi tới phía trước Đế Á nói: “Đúng vậy! Huyễn thú vừa đẹp vừa đáng yêu như vậy, ta như thế nào sẽ buông tha đây chứ?”
truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm
Nghe xong lời của hắn, khuôn mặt đang tươi cười của Đế Á không khỏi đỏ lên một chút. Mặc dù cách một tấm lụa mỏng, nhưng mà Lý Dật vẫn mơ hồ nhìn thấy rõ. Như có vẻ mắc cỡ với câu nói ‘không có ý tứ’ của hắn nên Đế Á vội vàng xoay người, hướng bên trong động đi đến.
Mọi chuyện kế tiếp diễn ra giống như bên Địa hệ. Khác nhau chính là, viên tinh cầu giữa huyệt động lại là màu lam. Cái này đại khái là màu sắc đại biểu cho Thủy hệ!
Hai tay đặt ở trên thủy tinh cầu màu lam trong suốt thì trước mắt ngay lúc đó ánh sáng màu lam chợt lóe. Sau đó thì hắn cùng Đế Á đã xuất hiện ở tại giữa một cái thế giới với đầy hồ nước cùng sông ngòi. Đưa mắt nhìn quanh, khắp nơi đều là nước, khắp nơi đều là sông!
Meo meo!
Chính lúc đang tán thưởng nhìn cảnh sắc chung quanh, đột nhiên... Bên người vang lên suy âm thanh của loài mèo kêu lên yếu ớt. Nghi hoặc theo âm thanh nhìn lại thì dưới tàng cây một nơi gần gần đó, một con Tiểu Miêu lông trắng đang suy yếu nằm ở nơi đó, như không còn sức lực đang rên rỉ.
Có chút nhíu mày, hắn khó hiểu hỏi Đế Á: “Đế Á, chuyện gì xảy ra vậy? Nó tại sao nằm ở nơi đó bất động? Nó bị thương sao?”
Ai...
Thương cảm thở dài một tiếng, Đế Á bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Không! Nó không phải bị thương, mà thật ra năng lượng cấu thành thân thể nó đã nhanh chóng cạn kiệt. Nói cách khác là nó sắp chết!”
Tại sao có thể như vậy a!
Kêu lên một tiếng sợ hãi, hắn nhanh chóng chạy đến bên người con Tiểu Miêu màu trắng kia, nhẹ nhàng nâng nó lên, quay đầu nhìn Đế Á nói: “Huyễn thú ở nơi này chẳng lẽ cũng sẽ chết sao?”
Vẻ mặt thương xót nhìn con tiểu miêu trong tay hắn, Đế Á buồn buồn gật đầu nói: “Không sai, huyễn thú giữa huyễn cảnh này cũng là sẽ chết. Một khi năng lượng cấu thành thân thể bọn chúng khô kiệt thì tính mang chúng coi như sắp đi tới cuối đời rồi! Như vậy cũng là hợp với quy luật của đại tự nhiên a!”
Nhưng mà...
Không đành lòng nhìn Tiểu Bạch Miêu yếu ớt nằm trong tay mình, hắn có chút khó khắn nói: “Nhưng mà chẳng lẽ không có biện pháp nào khác cứu nó sao? Cứ như vậy nhìn nó chết dần đi có thể nói là quá tàn nhẫn. Ngươi xem nó rất đáng yêu a!”
Nhìn Tiểu Bạch Miêu trong tay, không có cách nào, nếu như là ‘cẩu’ thì có thể nói hắn ta có thể mặc kệ mà nhìn nó chết dần chết mòn. Nhưng nó lại là ‘miêu’. Cùng với cái con Bạch Miêu mà nhà hắn ở địa cầu nuôi dưỡng rất giống rất giống a!
Kì thật, Lý Dật vốn là không thích mèo nhưng là chị của hắn thì phi thường thích. Vì thế cho nên trong nhà của hắn tại Địa cầu có nuôi một chú mèo trắng nhỏ phi thường đáng yêu. Mặc dù ngay từ đầu là hắn không thích, nhưng mà nuôi dưỡng trong thời gian dài quá cũng sinh ra cảm tình a!
Hiện tại Lý Dật lại thấy Tiểu Bạch Miêu này cơ hồ cùng với con ở nhà của hắn hoàn toàn giống nhau ở hình dáng. Vì thế nên hắn ta như thế nào nhẫn tâm nhìn nó chết dần. Nó làm cho Lý Dật không tự chủ được mà nhớ tới Tiểu Bạch Miêu nơi quê nhà, cho nên, ý niệm cứu nó