Đặt quyển sách cuối cùng lên giá sách, Đường Hạo Nhiên thoải mái duỗi lưng một cái, trên mặt nở nụ cười! Anh đã sử dụng chân khí được ba giờ rồi, bây giờ khả năng khống chế chân khí của anh được tăng cường không ít.Tất nhiên không phải chân khí trong cơ thể Đường Hạo Nhiên dồi dào đến nỗi có thể để cho anh sử dụng liên tục ba giờ mà không bị gián đoạn, dù sao trong quá trình này anh cũng có nghỉ ngơi.Hơn nữa đấy chỉ là chuyện nhỏ như khống chế quyển sách bay về giá, cũng không hao phí quá nhiều chân khí.Lúc Đường Hạo Nhiên đẩy xe về tầng hai của thư viện thì mấy người anh Trương đã ngồi uống trà, còn đang thảo luận xem trưa nay nên đi đến chỗ nào để ăn cơm...!Khi nhìn thấy xe đẩy trống rỗng của Đường Hạo Nhiên, trên mặt mấy người họ đều hiện lên vẻ kinh ngạc.Anh Trương đứng dậy, trầm giọng nói: “Hạo Nhiên! Cậu đã đặt hết đống sách kia về chỗ cũ rồi sao?”Đường Hạo Nhiên nhún nhún vai, lười nhác trả lời anh ta.Trong mắt anh Trương lóe lên sự tức giận, vậy mà tên nhóc này lại phách lối như thế, cậu ta còn không biết bản thân giờ đã là đàn em của anh ta sao? Nếu anh ta hỏi mà ngoan ngoãn trả lời một hai câu thì có khi anh ta có thể bỏ qua cho rồi.- Hạo Nhiên! Mặc dù công việc trong thư viện không lớn nhưng cũng không thể làm qua loa được đâu.- Cậu cũng đừng ăn bớt nguyên vật liệu, sắp xếp mấy cuốn sách lung tung rối loạn cả lên.- Đến lúc đó học sinh không tìm được sách mong muốn thì mọi trách nhiệm cậu phải chịu hết đấy!Một người phụ nữ trung niên với khuôn mặt được trát một đống son phấn thật dày nói với giọng điệu nặng nề và mỉa mai.Người phụ nữ này là người phụ trách của thư viện, ngoài anh Trương ra thì bà ta là lớn nhất, tất cả mọi người đều gọi bà ta là chị Vương.“Nếu không tin thì bà xuống kiểm tra đi!” Trước giờ Đường Hạo Nhiên nào đã phải chịu giọng điệu bực bội như vậy, anh đưa tay kéo một cái ghế ngồi xuống rồi tùy ý nói.Chị Vương nghe thấy thế vẻ mặt trở nên lạnh lẽo, sau đó chỉ vào bàn làm việc của một nam một nữ nói: “Anh Lý, cô Vương, hai người các anh đi kiểm tra một chút đi.
Tôi không hy vọng lại có một người ở đây làm hỏng thanh danh của thư viện này, biết chưa?”Hai người kia hô “Dạ!” một tiếng rồi có chút đồng tình nhìn thoáng qua Đường Hạo Nhiên, lại dám đắc tội cả anh Trương và chị Vương, chỉ sợ về sau tên nhóc này sẽ ăn không ít quả đắng đây.Nụ cười trên mặt chị Vương lại càng đậm, chỉ cần hai người kia tìm ra sai sót của Đường Hạo Nhiên dù chỉ là một quyển sách thì bà ta cũng phải giáo huấn cho tên nhóc nhà họ Đường này biết thế nào là tôn trọng cấp trên.Bảy tám phút sau, anh Lý và cô Vương trở về, chỉ là cách hai người nhìn về phía Đường Hạo Nhiên có hơi khác lạ.
Bọn họ xuống kiểm tra lại, nhưng dù có xem xét nhiều lần cũng không phát hiện ra một sai sót nào.Phải biết rằng, cho dù là những người đã quen thuộc với công việc này thì thỉnh thoảng cũng sẽ mắc phải một hai sai lầm nào đó chứ nói gì đến lượng lớn sách mà Đường Hạo Nhiên xếp vào hôm nay.“Thế nào?” Chị Vương trầm giọng nói.Lúc này anh Trương bên cạnh cũng rất nóng lòng, đã bày sẵn tư thế để răn dạy Đường Hạo Nhiên rồi.Hai người Anh Lý liếc nhau, cười khổ nói: “Bọn tôi đã kiểm tra qua, Đường Hạo Nhiên để xếp đúng tất cả các vị trí, không để sai một bản nào cả.”“Một quyển cũng không sai?” Chị Vương sửng sốt một chút, hỏi: “Không phải thằng nhóc này chỉ vừa mới nhận việc thôi sao, tại sao lại không phạm một sai lầm nào được chứ!? Còn chưa kể đến số lượng sách cậu ta chở đi lớn như thế đâu.”Anh Lý gật đầu, nói: “Đúng vậy, không sai lấy một quyển nào ạ.”Anh Trương và chị Vương nghe vậy, trong lòng lại càng tức giận nhưng cuối cùng lại không có lý do để trút ra, chỉ có thể hung tợn nhìn chằm chằm vào Đường Hạo Nhiên, hận không thể ăn anh luôn vậy.Đúng lúc này, một trận tiếng bước chân từ trên hành lang truyền tới.“Ôi, là Giáo sư Thẩm sao, ngài tới lúc nào vậy?” Anh Trương nhanh chóng nhận ra người tới là ai.
Anh ta từ ghế salon đứng lên, giọng nói cũng có vẻ cung kính, nói.
Những người khác nghe thấy thế cũng đồng loạt đứng dậy đón tiếp, cúi người khom lưng chào hỏi.Lúc này Đường Hạo Nhiên cũng nhìn thấy người tới kia, một thân trang phục cổ, mái tóc trắng bạc được chải tỉ mỉ cẩn thận, đúng là ông cụ anh gặp sáng nay.Hai mắt đối nhau, ông cụ thấy Đường Hạo Nhiên đang ngồi trên ghế thì trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, đẩy đám người chắn phía trước ra, bước thấp bước cao nhanh chóng đi đến trước mặt Đường Hạo Nhiên, trong giọng điệu tự nhiên lộ ra vẻ cung kính, nói: “Không ngờ tới còn có thể gặp lại anh bạn nhỏ ở đây, đúng là duyên phận!”Đường Hạo Nhiên cười nhạt một tiếng, anh làm việc trong thư viện này, muốn không đụng mặt nhau cũng là một chuyện khó khăn.Mấy người anh Trương cũng kịp phản ứng lại, khẽ nhếch khóe miệng, trong mắt đầy vẻ không dám tin.
Thời gian trôi qua còn chưa hết nửa ngày mà tên nhóc này đã tạo được mối quan hệ với Giáo sư Thẩm rồi sao?“Giáo sư Thẩm, ngài đây là?” Chị Vương lên tiếng hỏi.Lúc này Giáo sư Thẩm được gặp lại Đường Hạo Nhiên nên rất cao hứng, vuốt chòm râu bạc trắng, nói: “Sáng nay tôi cùng với cậu nhóc này có thảo luận một số vấn đề của y học cổ truyền, trò chuyện rất vui vẻ.
Kiến thức của cậu ta thật đáng để tôi phải cảm thấy xấu hổ.”Mấy người nghe thấy thế thì giật mình.
Bọn họ biết rất rõ công việc và địa vị của Giáo sư Thẩm sau khi nghỉ hưu ở trường Đại học, ông chính là một thầy thuốc nổi tiếng, đến cả mấy học trưởng trong trường học nhìn thấy ông đều phải chào một tiếng “Giáo sư!”Vậy mà bây giờ ông ấy lại nói ông cùng với tên họ Đường đến công việc còn phải nhờ người giới thiệu cho này bàn luận về y học cổ truyền sao? Hơn nữa còn rất vui vẻ? Chuyện này thật không thể tin được.Giáo sư Thẩm cũng không giải thích gì thêm, hỏi tiếp: “Cậu thanh niên này, không biết cậu học ở học viện nào thế?”Lúc này trong đầu ông cụ cũng đã tính toán tốt, mặc kệ người trẻ tuổi này đang học ở