Hể, cái gì? Thế cũng được sao?
Xác nhận.
[Chúc mừng người chơi nhận được...]
[Cảnh báo...cảnh báo...phát hiện lỗi xảy ra...phát hiện lỗi xảy ra...!!]
[Yêu cầu người chơi lập tức thoát trò chơi.]
[Nhắc lại, yêu cầu người chơi lập tức thoát trò chơi.]
Bụp
Cửa khoang hộp trò chơi mở ra.
Cập nhật truyện nhanh tại _ trùmt ruуện.м e _
"Ây da...!hóa ra là bug, đúng là Tân Thế Giới.
Đến sửa bug cũng nhanh vậy sao? Các ngươi chậm một chút đợi ta nhận quà xong rồi sửa không được sao.
Haizz...
Tựa đầu lên cánh cửa khoang thực tế ảo, Khởi Minh nửa nằm nửa ngồi đối diện với cửa sổ.
Hiện giờ đã cũng mới gần năm giờ sáng, vì mùa hè bình minh tới sớm hơn, trùng hợp hơn chính là lúc này.
Bình minh sao? Lâu rồi ta mới có thể nhìn tới ngươi nha.
Không biết ngươi còn nhớ ta sao?
Đôi mắt Khởi Minh thẫn thờ ngắm nhìn bầu lửa đỏ ửng đang nhô lên phía xa kia.
Mỗi ngày trước đây không học cũng là làm việc, thức khuya dậy muộn, Khởi Minh nào lấy đâu thời gian thưởng thức xung quanh.
Hắn còn xây dựng luôn thói quen ngủ luôn trong khoang thực tế ảo.
Sáng dậy đi làm rồi về ăn vội vàng liền chui vào Tân Thế Giới.
Đó chính là cuộc sống hắn trước đây.
Không biết ta còn có thể thấy ngươi được bao lần?
Tìm hiểu cái chết của ba mẹ xong có lẽ ta cũng chỉ còn đợi bên ông đến khi cụ đi...cũng chết được rồi.
Nếu vậy thì sống lại hơi lãng phí a...!Ngắm hết vẻ đẹp của thế gian này được không hay thêm cả trong Tân Thế Giới...!nhưng có vẻ hơi khó nha.
Ừm...vậy đi quyết định thế lấy cái khó một chút thực hiện mới lâu xong.
Ta quyết định lấy thưởng thức hết vẻ đẹp thế gian là mục tiêu sinh tồn thứ ba của đời mình mong ngươi không làm ta thấy vọng.
Liếc nhìn đồng hồ cũng đã gần 5 giờ đến lúc Khởi Minh phải đi tập thể dục.
Khoan đã hình như ta thấy thiếu cái gì đó...Ừmmm thôi kệ cái gì tự đến sẽ đến không cần suy nghĩ nhiều.
Thu dọn một chút đồ đạc, cần chai nước lọc Khởi Minh nhẹ nhàng đóng cửa ra khỏi nhà.
Dù sao bây giờ cũng là khi ông đang ngủ không thể làm ồn được.
Thế nhưng Khởi Minh không biết rằng ngay khi hắn vừa ra khỏi nhà, một bòng người chậm rãi bước ra từ căn phòng theo dõi bóng lưng của hắn xa dần xa dần...
Tuấn Khởi, Minh Nghi a, con trai của các ngươi lớn rồi, ta cũng không còn cách nha.
Ai bảo các ngươi thông minh vậy làm gì, đẻ ra thằng con cũng thông minh theo.
Chim non rồi sẽ cất cánh bay đi, ta không cản nổi, cũng không muốn cản.
Con chim đó sẽ mang theo hi vọng của ta, những điều mà ta không còn làm được.
Làm theo ta nhé chim.
Xóa đoạn ghi âm sao, ta cũng nghe lời các ngươi xóa nhưng các ngươi đâu nói là xóa hết.
Lần sau nói gì nên ghi rõ ra làm ta không biết không biết tưởng bảo xóa câu ngươi bảo ta xóa đoạn ghi âm.
Haha...
Trên khuôn mặt già cỗi đó hiện lên nụ cười đắc chí, chỉ là không hiểu sao nụ cười so khóc còn khó coi hơn.
Dù lão cười, ta cũng không thể cảm nhận được chút vui vẻ vào thay vào đó là xót xa, đau đớn hay còn là cay đắng.
~~~~~~~~~~~~~~~~
Chạy bộ hơn mười phút, Khởi Minh mới tới được phòng tập Gym.
Ngựa quen đường cũ, tự mình đi tới một góc không để ý mọi người.
"Khởi Minh.
Một tiếng gọi trầm nặng vang lên từ đằng sau.
Khởi Minh cũng không cần quay lại cũng biết ai.
"Ê tại sao ngươi không trả lời ta?
Có chuyện gì sao?
"Cmn, tối qua ta đã gửi tin nhắn bảo hẹn trước vào Tân Thế Giới cùng lúc rồi sao? Giờ thì hay ta với ngươi khác cmn thôn rồi.
Không biết thành có khác nhau không nữa, nếu khác thì ta thật muốn vật ngươi xuống dần một trận đó.
À.
Ta quên mất, không sao.
Không sao cái quần, ngươi ta có phải anh em không vậy, chơi game không có nhau thì còn gì vui sao?
Bỗng nhiên, Khởi Minh nảy ra sáng kiến mới, có vẻ như chuyện của Hoàng đại ca có thể giải quyết được rồi.
Ý ta không phải vậy ta có cách giúp ngươi chuyển thôn được.
Há thật sao?
Nói nhỏ chút đi.
Đừng làm phiền người khác.
À ok ok không may, ta quen miệng.
Chần chừ một hồi, Vân Dung khó chịu nói nhỏ:
"Ngươi thật có cách sao? Cách gì vậy? Ngươi chắn chắn dùng được không? Không phải ta không tin tưởng ngươi nhưng mà cả thế giới đang chửi bới việc chọn thôn này đó.
Nếu ngươi thực sự có cách, đảm bảo bán đi được không ít tiền đâu?
Khởi Minh lắc đầu, nói:
"Cũng không được bao đâu, cách này khả năng thực hiện khó, mỗi ngày một thôn chỉ chuyển được một người, hơn nữa giới hạn chỉ dưới cấp năm mới có thể chuyển.
Nếu vậy có thể chuyển được mấy người là cùng, không có tác dụng nhiều.
Từ lời nói của Khởi Minh có thể nhận ra hắn chưa hề nói thật tất cả với Hoàng Tâm.
Dù sao chuyện làm ăn giao dịch, Khởi Minh cũng phải biết lựa lời mà nói, có nhưng lời ảnh hưởng tới lợi ích nói ra dễ mất lòng nha.
Sau đó, Khởi Minh trình bày rõ mọi việc liên quan tới cái hang, Tam Đầu Xà, kể cả Hoàng Tâm hắn cũng không có ý định giấu đi.
Khởi Minh à, sống với nhau bao lâu ta không ngờ ngươi có mặt nham hiểm nha, giấu đủ sâu.
Vân Dung ra vẻ cơ trí đánh giá Khởi Minh nhưng không biết rằng trong lòng kẻ trước mặt đem hắn chửi ngu xuẩn mấy chục lần.
Việc ta biết nhiều thông tin thì ngươi không để ý, chỉ để ý những cái vớ vẩn.
Nhưng vậy cũng tốt, nói chuyện với người ngu nhiều khi não cũng đỡ căng thẳng.
Vậy ngươi đinh làm sao?
Khoét hắn vài lỗ trên người.
Ha, Khởi Minh à, ý nghĩ của ngươi đủ bạo lực, ta thích nhưng mà hiện giờ Tân Thế Giới còn để chế độ bảo vệ tân thủ muốn PK còn chưa được.
Dùng ánh mắt đánh giá kẻ khờ nhìn Vân Dung, Khởi Minh không khỏi lắc đầu.
Chơi chữ không phải