Lục Lâm một đường chạy về Tân thủ thôn, đem những trang bị trên người thay đổi, thuộc tính của hắn biến thành:
Lâm Thiên Vũ
Huyết lượng: 533 – Công kích: 1822 – Phòng Ngự: 28 – Cấp 8
Kỹ năng đặc thù: không có
Kỹ năng phụ trợ: [Thuật thu nhặt]
Thực lực một lần nữa được tăng cường, đặc biệt là chỉ số Phòng Ngự lên tới 28 điểm, cực kì kình người. Có thể nói trong các người chơi ở Tân Thủ Thôn, thuộc tính của Lục Lâm được xếp vào loại thượng đẳng.
Hổ Xà Thiết Nha là một cây kiếm sắc bén, Lục Lâm cầm ở trong tay so với cái rìu chiến cũ có cảm giác mạnh mẽ hơn hẳn, hơn nữa gom góp đủ bộ Xà Bì sáo trang càng khiến hắn uy vũ bất phàm.
“Đem cái Rìu Goblin cấp 5 này đi bán đại hạ giá mới được, chỉ cần 5 bạc là ổn rồi, đảm bảo so với đồ của Tân thủ thôn rất đặc biệt.” Lục Lâm tháo trang bị đem bán cho những người khác, sau khi tẩu tán xong xuôi, trong túi hắn lại rủng rỉnh thêm được 10 đồng bạc.
“Sao giờ mới tới, Oa cấp 8 rồi à, không chậm chút nào a” Thần Luyến Chiến Thiên đang cầm đầu một đám người chơi chen chúc tại cửa phía Tây của thôn, trông thây Lục Lâm đến, hắn cũng phải ngạc nhiên về tốc độ thăng cấp của thằng cha này.
“Ha Ha…..” Lục Lâm không biết phải trả lời thế nào đành phải cười trừ.
“Đi thôi, có gì trên đường nói.” Thần Luyến Chiến Thiên hô một tiếng, đội ngũ vài trăm người chơi liền hùng hổ tiến ra thảo nguyên.
Lục Lâm trông thấy phía sau đoàn có vài tên người chơi khác lén lút đi theo, bèn quay sang hỏi: “Không sợ bọn chúng phá đám sao? Vừa rồi ta còn trông thấy tên Bá Thiên Minh kia đang tập hợp nhân thủ trong thôn đó.”
“Chẳng sao cả, Tiểu tử đó hôm này gặp đầy vận đen, đánh người, cướp Boss vậy mà bị giết lại, giờ cấp xuống đến cấp 6 rồi, hắn ta còn đang cố gắng tranh thủ thời gian đi tìm cách thăng cấp trở lại. bằng không khi ra khỏi thôn, lập tức sẽ bị các gia tộc khác chiếm ưu thế". Thần Luyến Chiến Thiên điềm tĩnh giải thích.
Khẽ cười lạnh, liếc qua đám người chơi đám bám đuôi phía sau, Thần Luyến Chiến Thiên nói: “Không cần để ý đến bọn nó, chỉ là một đám tôm tép thôi, cái ta lo là người của các gia tộc khác đến phá đám cơ. Tuy nhiên lũ này cũng không có nhiều thành viên hạch tâm trong thôn này, nhưng ai biết được liệu chúng có đến quấy rối hay không?”
Thần Luyến gia tộc và Thiên Hoàng gia tộc , từ lúc trò chơi xuất hiện đã là hai đối thủ không đội trời chung. Thực tế ngoài đời, chủ hai gia tộc cũng là kẻ đối đầu, giờ đây trong game, lớp trẻ cũng như cũ đều là ngươi chết ta sống. Hai gia tộc này hễ các thành viên trông thấy nhau, hoặc là giả vờ không coi thấy, hoặc là sẽ có người được miễn phí về thành (bị giết phải quay về điểm xuất phát hồi sinh)
Lục Lâm cùng đoàn người quét ngang thảo nguyên, gặp đám Ma Nhím Gai, lập tức loạn đao chém chết. Thần Luyến đi đến cửa đầm lầy bèn lưu lại vài tên Trinh Sát, sau đó đội ngũ bèn đi đến trung tâm đầm lầy, đồng thời chia ra làm 5 đội.
Lục Lâm phát hiện ra 5 cái đội này được phân công rõ ràng, hai đội phụ trách đánh dẹp đám tiểu quái cùng việc cảnh giới khu vực, một đội phụ trách chặn hậu, giữ đường lui khi có biến, hai đội còn lại thì chủ lực đánh Boss.
Hai đội phục trách dẫn Boss cùng chặn lộ tuyến nó chạy trốn, một đội cùng ta đánh Boss, không cần phải phối hợp, giã cho mạnh vào.” Thần Luyến Chiến Thiên vừa dứt lời, hai đội người chơi lập tức tách ra thi hành nhiệm vụ.
Hai gã người chơi tiến lên trung tâm đầm lầy, đoạn gõ gõ vào một cây đại thụ mọc ở đó, rồi mỗi người giữ chặt một đoạn rễ cây, dùng sức lay động mấy cái rồi chạy trở lại.
“Ào Ào” – Cây đại thụ một hồi lay động, rồi giống như có một cái gì đó không lồ rơi xuống đầm lầy.
Đột nhiên, ngay lúc hai gã người chơi quay lưng lại, một thân ảnh to lớn màu trắng từ trong đầm lầy phi ra, đem hai gã kia cuốn lại rồi nuốt, chỉ một khắc đãkhông còn bóng dáng đâu. Lúc này mới thấy hết điểm đặc thù của địa hình trong gám, mặc dù là đầm lầy mà mọi người đều không bị chìm, trong khi Boss thì lại tha hồ ngụp lặn.
“Cẩn thận, Boss đã xuất hiện, mọi người mau phân tán, hai đội tiến hành du kích, Thần Luyến Chiến Thiên trông thấy Boss, bèn lớn tiếng ra lệnh cho đội ngũ.”
Bọn Lục Lâm một đội phân tán ra khu đầm