Trên đời này có những thứ một khi đã thay đổi có thể khiến cho người khác phải kinh sợ, đặc biệt là những thứ liên quan đến bộ phận cơ thể con người.
Gương mặt của thi thể trước mặt chính là một dạng méo mó đến cực điểm.
Rõ ràng bọn họ đều cảm thấy trước khi nạn nhân chết đã rất hoảng sợ, nhưng nụ cười kéo đến mang tai kia lại đối lập hoàn toàn với những gì mà nạn nhân biểu hiện.
Nếu hung thủ chỉ thay đổi khóe miệng của nạn nhân thì không nói, đằng này hắn ta còn treo ngược hai mắt nạn nhân lên, tròng mắt như bị đào khoét ra bên ngoài.
Những cảm xúc vui vẻ, không cam lòng đều thể hiện lên trên một khuôn mặt ấy, sự đối lập quỷ dị này làm mấy viên cảnh sát dù đã trải qua nhiều vụ án cũng phải lục túi lấy ra một điếu thuốc để hút, trấn áp từng trận cuồn cuộn trong dạ dày.
Ngay cả mấy thành viên nữ của Khu 7 cũng có người không chịu nổi, chạy ra khỏi hiện trường.
Bạch Tử Hàn cùng Cố Tư Dạ là trấn tĩnh nhất, bước từng bước đến chỗ nạn nhân, ngồi xuống, tỉ mỉ quan sát vết thương.
"Dạ, nhìn chỗ này, vết cắt tuy nhỏ nhưng rất ngọt, phải trải qua tập luyện mới đạt đến trình độ này." Bạch Tử Hàn không quay đầu, ánh mắt trước sau như một đều đặt lên vết cắt ở khóe miệng của thi thể, mở miệng nói.
"Ừm, nhưng vẫn còn thiếu." Cố Tư Dạ cẩn thận quan sát xung quanh, từ từ đi vào trong phòng vệ sinh.
"Dạ? Sao vậy?" Bạch Tử Hàn khó hiểu nhìn hành động của Cố Tư Dạ, chỉ thấy anh chậm rãi đến bên sọt rác, nhìn chằm chằm vào lõi giấy, đưa tay muốn cầm lõi giấy kia lên.
Nhưng chưa kịp thực hiện ý đồ của mình đã bị một cánh tay rắn chắc nắm chặt.
"Làm gì? Bẩn!" Là một người bị chứng sạch sẽ nghiêm trọng, bình thường ngay cả bắt tay Bạch Tử Hàn còn không muốn, luôn cảm thấy trên tay người khác có rất nhiều virus, vi khuẩn, huống chi là lấy đồ trong thùng rác.
Vì thế vừa thấy động tác kỳ lạ của Cố Tư Dạ, Bạch Tử Hàn liền ngăn cản.
Anh không muốn lát nữa đôi tay đã từng đụng vào thùng rác kia sờ lên người mình dù chủ nhân của nó là Cố Tư Dạ.
Bất quá, lúc này Cố Tư Dạ lại làm ngơ sự nhắc nhở của Cố Tư Dạ, giơ cánh tay không bị nắm ra, trực tiếp cầm lõi giấy rỗng lên, quan sát một lượt rồi bỏ lại thùng rác.
Trong khi sự chú ý của mọi người đều dồn vào Cố Tư Dạ thì bỗng nhiên có một giọng nói mang theo sự lạnh lẽo của mùa đông truyền đến.
"Còn thời gian tử vong là khoảng 1 tiếng trước.
Phán đoán ban đầu là do bị hút hết máu mà chết, vết thương trí mạng nằm ở trên cổ, ngoài ra không còn vết thương nào khác.
Trên người nạn nhân cũng không có vết bầm do lôi kéo hay bị bắt trói.
Cả môi và mắt đều bị hung thủ dùng dây sắt kéo căng ra.
Đặc biệt vết cắt ở khóe miệng khẳng định là sản phẩm của kẻ có kiến thức chuyên môn về y học và thuần thục kĩ năng giải phẫu, có thể là bác sĩ, cũng có thể là nhà sinh vật học và không ngoại trừ khả năng là một pháp y.
Còn những thứ khác cần phải đưa về phòng pháp y giải phẫu mới biết được.
"
Một cô gái bước ra từ trong đoàn vệ sĩ.
Vừa nhìn thấy rõ khuôn mặt của người con gái kia, cả Tổ pháp y cùng Bạch Tử Hàn và Cố Tư Dạ sửng sốt không thôi.
Mà trên gương mặt của mấy thành viên còn lại của Khu 7 đều hiện lên biểu tình mơ hồ, không biết người đến là ai.
Nhưng điều không thể ngờ nhất là