Lời Thiên Ma nói nào có thể xem thường.
Khải Nguyên tuy cũng muốn xem có chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng lại nghĩ đến Nhã Ca và các nữ nhân của hắn, nghĩ đến đứa con sắp ra đời của hắn.Sự liều lĩnh của Khải Nguyên liền biến mất.Nhưng hiện tại không có phương tiện nào để rời khỏi đảo Ragas cả.Trong lòng Khải Nguyên nóng như lửa đốt.Gia đình vẫn là 1 sợi dây vô hình trói buộc hắn
Khải Nguyên ngồi trên bãi biển ưu tư nghĩ ngợi.Đang chìm trong suy tư thì từ lúc nào, 2 bàn tay mát lạnh đã từ phía sau bịt lấy cặp mắt hắn, rồi người đó ôm lấy Khải Nguyên vào lòng.2 cơ thể áp sát vào nhau, Khải Nguyên lập tức cảm nhận bộ ngực căng tràn sức sống quen thuộc.Không ai khác, chính là Milena
Khải Nguyên thả lỏng người, để Milena ôm ấp hắn 1 lúc rồi nói
“Hiện tại ta muốn rời khỏi hòn đảo này, nàng có biện pháp nào giúp ta không ?”
Milena ngần ngừ trong chốc lát rồi hỏi hắn
“Chàng có việc gì cấp bách phải không ?Đợi 1 ngày nữa không được sao ?”
Khải Nguyên nói
“Ta đã xem náo nhiệt đủ rồi, ta còn 1 số việc vẫn chưa an tâm, phải trở về thu xếp, ta cũng muốn nàng đi theo ta, nàng có cách nào cùng ta rời khỏi đây không ?”
Milena suy nghĩ 1 lúc rồi trả lời
“Dù sao việc của thiếp cũng đã làm xong rồi, phần còn lại thiếp có thể bàn giao cho người khác.Thôi được, để thiếp thu xếp mọi việc rồi khuya hôm nay sẽ đi cùng chàng.Khoảng 12 giờ đêm, chàng đến bãi biển phía tây, thiếp sẽ đợi chàng ở đó, sẽ có thuyền đưa chúng ta đi”
Rồi Milena lại hỏi
“Việc gì mà quan trọng đến như vậy, có phải là liên quan đến những nữ nhân khác của chàng không ?”
Khải Nguyên đành thú thật
“Trước đây, trong lúc ký ức của ta còn mơ hồ, ta đã đến với 1 nữ nhân khác.Hiện giờ cô ấy đang mang đứa con của ta, ta sao có thể yên tâm được”
Milena ánh mắt thoáng có vẻ u buồn, thở dài nói
“Chàng là 1 cường giả thì đương nhiên phải có nhiều nữ nhân bên cạnh.Thiếp cũng chuẩn bị tâm lý cho việc này rồi.Thiếp đã chấp nhận chàng thì cũng phải chấp nhận những nữ nhân khác của chàng.Miễn là chàng và họ không đối xử tệ với thiếp”
Khải Nguyên cảm thấy có lỗi, hắn ngập ngừng nói với Milena
“Ta thật không tốt … Là ta không phải với nàng … Ta xin lỗi … “
Milena không trách móc Khải Nguyên, chỉ dùng ánh mắt u uất đầy cảm xúc nhìn hắn 1 lúc lâu rồi sau đó chào tạm biệt hắn, bỏ đi.Khải Nguyên cũng ngồi lặng thinh trên bãi cát, rất lâu sau mới đứng dậy về phòng, bảo Thu Thủy chuẩn bị để tối nay lên đường
Ở trong phòng đến 8 giờ tối, tâm trạng của Khải Nguyên vẫn không khá lên chút nào.Trong lòng hắn còn rất nhiều ưu tư đè nặng.Khải Nguyên cảm giác hắn đã có lỗi với 1 người con gái nặng tình với mình, Khải Nguyên cũng thừa nhận là hắn đã yêu thích Milena, nhưng nếu đem cô ta về, hắn biết giải thích ra sao với những người vợ của hắn, và còn tập quán hút máu của ma cà rồng nữa, liệu hắn và Milena có thể sống yên ổn giữa những con người khác của nhân loại.Rất nhiều câu hỏi được đặt ra, nhưng không có 1 câu trả lời nào.Khải Nguyên cảm thấy không chịu nổi nữa, hắn quyết định dẫn Thu Thủy ra quầy bar uống vài ly cho quên đi những ưu tư đó.
Khải Nguyên mua 1 chai rượu rồi chợt nảy ra 1 ý kiến.Hắn ôm Thu Thủy, dùng khinh công nhảy lên nóc nhà, vừa uống, rượu vừa ngắm quang cảnh đảo Ragas về đêm.Ngọn gió biển mát lạnh nhẹ nhàng mơn man khắp người Khải Nguyên làm cho hắn có cảm giác rất sảng khoái, Thu Thủy không biết từ lúc nào lại ôm lấy hắn, vòng tay của người đẹp như làm dịu bớt nỗi ưu tư trong lòng hắn.Khải Nguyên và Thu Thủy ở bên nhau hàng giờ liền, trông họ thật là tình tứ lãng mạn
Khải Nguyên bất giác lại nhìn về hướng bãi biển.Hắn phát hiện thấy hàng trăm bóng người đang chậm chạp tiến về phía khách sạn.Hắn cũng thấy những bóng người khác đang từ dưới cát chui lên.Thật là kỳ lạ, những người này là ai ?Chắc chắn không phải những võ sĩ đang ở trên đảo Ragas rồi.Họ đã đến đây bằng cách nào, và mục đích của họ là gì ?Khải Nguyên liền bỏ chai rượu sang 1 bên, tập trung quan sát.Thu Thủy cũng phát giác sự có mặt của những người lạ đó, cô cũng lặng im cùng Khải Nguyên theo dõi họ
Đến khi những kẻ xâm nhập đến cách Khải Nguyên vài chục mét, hắn có thể nhìn rõ mặt họ.Những người này toàn thân mặc giáp sắt, thứ giáp sắt của các hiệp sĩ thời trung cổ, che hết hơn phân nửa gương mặt.Những người này 1 tay cầm kiếm, 1 tay cầm trường thương sáng lóa vung lên tấn công tất cả những sinh vật sống mà chúng gặp.Nhưng những võ sĩ đang có mặt ở đảo Ragas nào phải tay tầm thường, thế là 1 trận chiến ác liệt nổ ra.Từ bãi cát, càng lúc lại càng có nhiều giáp sĩ chui lên, quân số của chúng đã lên đến con số mấy ngàn người, gần như đứng chật cứng khắp cả hòn đảo
Nhưng những giáp sĩ tập kích này tựa hồ như không biết đau đớn là gì, hơn nữa lại mặc giáp sắt rất dày, quyền cước bình thường hoàn toàn không thể đả thương chúng.Mặc dù tốc độ di chuyển chậm, nhưng lực công kích của chúng khá cao, hơn nữa quân số lại rất đông, đối phó với bọn này thật không dễ dàng.Sự phân biệt đẳng cấp lập tức diễn ra, những võ sĩ công lực yếu nhanh chóng rơi vào thế bị động, những cao thủ thực sự vẫn chống trả quyết liệt, đánh ngã hết tên giáp sĩ này đến tên giáp sĩ khác, làm cho bọn giáp sĩ đó không tài nào tiến lại gần được.
Khá nhiều võ sĩ đã nhanh chân chạy vào nhà bếp lấy ra những con dao ngắn dài đủ loại làm vũ khí chiến đấu với bọn giáp sĩ.Mặc dù áo giáp của bọn này khá chắc chắn nhưng vẫn bị 1 số người đâm xuyên qua.Điều kỳ lạ là vết đâm chỉ chảy 1 ít máu rồi ngưng, sau đó bọn giáp sĩ bị đâm vẫn chiến đấu bình thường như không có gì xảy ra vậy.
Khải Nguyên nhìn thấy Độc Cô Phong đang tung 1 đám mây trùng độc về phía bọn giáp sĩ.Trùng độc theo kẽ hở của bộ giáp chui vào thân thể chúng, nhưng chỉ vài giây sau bọn trùng độc này lại hoảng loạn bò ra, Độc Cô Phong cũng tái mặt, hét lớn lên
“Chúng không phải là người !”
Tiếng hét ấy làm các võ sĩ khác kinh động 1 lúc, nhưng họ lập tức trấn tĩnh, tiếp tục chiến đấu với biển người giáp sĩ càng lúc càng tiến sát gần.1 số võ sĩ chậm chân không lui kịp hoặc đang bị mắc kẹt ở những ngõ cụt liền bị biển người giáp sĩ đó nuốt chửng, hàng chục tên giáp sĩ đè lên người họ, thương và kiếm trong tay chúng liền đâm nát họ ra như tương
Khải Nguyên nãy giờ ngồi quan chiến cũng thấy ngứa ngáy tay chân, hắn liền thi triển chiêu Hủy thiên, hàng chục quang cầu cực mạnh như mưa sao băng từ trên trời rơi xuống giữa đám giáp sĩ.Những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, bọn giáp sĩ ngã rạp xuống, có nhiều tên bị sức công phá của vụ nổ xé tan thành những mảnh vụn.Khải Nguyên lại thi triển Hủy thiên 1 lần nữa, chỉ chốc lát đã hạ gục hơn phân nửa số lượng giáp sĩ
Nhưng dị biến lại xảy ra, những giáp sĩ bị ngã lập tức đứng dậy như chưa có việc gì xảy ra.Kinh dị hơn nữa, mảnh vụn thi thể của những giáp sĩ bị nổ tan xác liền mọc ra nhiều xúc tu, tự bò đến lắp ghép lại thành hình dạng con người như cũ.Áo giáp của chúng đã vỡ tan, Khải Nguyên nhìn thấy những khuôn mặt trắng bệch vô hồn.Máu vẫn còn rỉ từ những vết thương của chúng, nhưng bọn chúng vẫn tiếp tục di chuyển bình thường.Những xúc tu quái dị đó như muôn vàn sợi chỉ khâu, nhanh chóng làm liền lại các vết thương, phút chốc bọn giáp sĩ đã hoàn toàn lành lặn
Khải Nguyên đứng trên nóc nhà chỉ còn biết há hốc mồm kêu to
“Cái quái gì thế này !”
Bọn giáp sĩ như hiểu được Khải Nguyên chính là nhân vật nguy hiểm đối với chúng, hàng trăm tên liền chuyển hướng, cố gắng leo lên nóc nhà nơi Khải Nguyên đang đứng.Khải Nguyên sợ hãi liền ôm Thu Thủy dùng khinh công nhảy lên 1 nóc nhà khác.Hắn cố gắng tránh né hy vọng Milena sẽ đến trợ lực, giúp hắn thoát ra khỏi hòn đảo địa ngục này.Bọn giáp sĩ cũng rất khôn ngoan, chỉ