Vài hôm sau, Uyên Thi đã bình phục, vết thương trên cổ cũng không để lại sẹo, chỉ thoáng thấy 1 vệt đỏ mờ mờ.Máu của Khải Nguyên quả thật là linh dược.
Khải Nguyên cũng không biết chắc sau này cô ta có phải là có thêm khà năng tự phục hồi cực nhanh của mình không nữa.Hắn liền nghĩ ra 1 cách, giả vờ vô ý làm Uyên Thi bị 1 vết thương nhỏ rồi quan sát, vết thương bình phục với tốc độ bình thường, vậy là không phải.
Uyên Thi bình phục rồi, cô ta chỉ cảm ơn Khải Nguyên ít câu rồi bỏ đi.Khải Nguyên cũng lấy làm mừng, vậy là thoát được 1 oan gia.Nhưng mấy ngày sau Uyên Thi lại xách đồ dọn đến, làm hắn mừng hụt
Vừa thấy Khải Nguyên, Uyên Thi liền nói
“Anh từng bảo là tôi có thể ở đây, đúng là khi tôi về đến nhà nhìn thấy kỷ vật của Viễn Khương lòng thấy buồn vô hạn, tôi sẽ không về đó nữa, tạm thời sẽ ở nhà anh.Trông anh thân thủ không tệ lại có vợ biết võ công, ở đây chắc là tôi sẽ an toàn hơn”
Khải Nguyên hơi tức, thân thủ hắn vậy mà chỉ dùng 2 chữ “không tệ” là sao, hắn cũng muốn nói là lúc đó hắn chỉ an ủi Uyên Thi thôi chứ không có ý bảo cô ta đến ở, nhưng lại thấy không nên cự tuyệt nữ nhân này nữa không khéo cô tạ lại tự tử nữa, thế là lại thôi.Hắn dọn cho Uyên Thi 1 căn phòng trống dưới tầng trệt còn hắn và 2 nữ nhân của hắn chuyển lên ở trên lầu, mọi sinh hoạt vẫn bình thường
Uyên Thi hàng ngày gần như không ra khỏi nhà, chỉ lấy labtop lên Inte tìm kiếm gì đó, rồi lại đánh máy, đến giờ lại ra ăn chung với bọn Khải Nguyên.
Khải Nguyên lấy làm lạ bèn hỏi
“Cô không đi làm sao?Không lẽ cô sợ bọn người Khu vực 51 đến nỗi không dám ra đường?”
Uyên Thi đáp
“Tôi không nhất thiết phải lên tòa soạn, ở văn phòng hay ở đây cũng vậy thôi, tiền nhuận bút họ sẽ chuyển vào tài khoản của tôi.Các bài báo bình thường tôi ngồi nhà cũng viết được.Tôi không phải là sợ bọn họ, chỉ là tâm tình không tốt nên không muốn ra ngoài thôi”
Khải Nguyên lại trêu chọc
“Còn bạn trai cô thì sao, không lẽ cô không gặp anh ta luôn sao ?”
“Tôi chưa có bạn trai” – Uyên Thi cúi mặt nói nhỏ
Khải Nguyên có dùng Nguyên thần vấn với Uyên Thi mấy lần nhưng hắn không dò xét về vấn đề này, dĩ nhiên là không biết.Nghe vậy Khải Nguyên liền cười
“Cô khó tính quá nên mấy chàng trai sợ không dám theo, thoải mái chút đi cho dễ sống”
Uyên Thi nghe vậy liền tức lên, ném cây bút trong tay vào mặt Khải Nguyên nhưng hắn chỉ vung tay nhẹ là chụp được.Như nghĩ ra vấn đề gì đó, Uyên Thi liền đề nghị
“Anh dạy võ công cho tôi được không ?”
Khải Nguyên nhe răng cười
“Võ công của tôi vốn chỉ dành cho nam nhân luyện, hơn nữa lại là võ công vô lại.Cô học rồi sẽ trở nên vô lại giống tôi, không chừng lại muốn cưỡng bức tôi, thế thì khổ cho tôi lắm”
Hắn lại nở nụ cười nham nhở nói
“Thực ra mà nói … tôi cũng từng kiểm tra cơ thể cô rồi, tư chất yếu ớt luyện võ khó có thành tựu.Nếu vẫn muốn học cô nên tìm Nhã Ca, cô ấy có thể chỉ dạy được cho cô đó”
Chợt Khải Nguyên nhớ ra 1 chuyện, Kỳ Lân tiên sinh vẫn còn chiêu thứ 3 của Âm dương giao thoa chưởng, không chừng lại hơn thế nữa.Gần đây hắn cũng tiến bộ không ít, sao lại không tìm đến ông ta, biết đâu lại có thu hoạch tốt
Nghĩ rồi liền làm ngay, Khải Nguyên lại đến tổng đàn Kỳ Lân.Lần này hắn tự động lên thẳng phòng của Kỳ Lân tiên sinh, bọn bảo vệ cũng không có ý ngăn cản
Hắn thấy Kỳ Lân tiên sinh đang ngồi ung dung hút xì gà, liền cười chào ông ta và nói
“Lần trước thiếu ông 1 chiêu, hôm nay tôi đến trả nợ đây”
Kỳ Lân tiên sinh liền tắt thuốc, nói
“Chiêu này thi triển ở đây không được.Nếu có lòng thì đi theo ta”
Kỳ Lân tiên sinh dẫn Khải Nguyên lại bãi đỗ xe, lấy xe chở hắn đi đến 1 khu rừng rồi nói
“Nơi đây cũng tạm ổn”
Khải Nguyên và lão ra khỏi xe, đi một lúc đến 1 bãi đất trống trải, lão bèn bảo
“Ngươi sẽ tiếp chiêu này ở đây”
Khải Nguyên cũng liền chuẩn bị, vận nội công hộ thể, tay lại tạo 2 quả cầu nội lực
Kỳ Lân tiên sinh liền xuất chưởng, đánh về phía mặt đất dưới chân lão.Một làn sóng chấn động liền ào ạt tiến đến Khải Nguyên.Khải Nguyên ném 2 quả cầu nội lực vào làn sóng đó nhưng không chặn được nó.Khi làn sóng đến chân Khải Nguyên, hắn liền dùng khinh công nhảy lên để tránh, thì dưới đất tự nhiên nứt ra, hàng chục quang cầu tỏa ánh sáng trắng sáng rực liền bay lên tập kích Khải Nguyên.Hàng chục tiếng nổ lớn phát ra, Khải Nguyên rơi xuống, quần áo tả tơi, cả người bốc khói.Hiển nhiên Kỳ Lân tiên sinh đã nương tay, nếu lão ta xuất toàn lực Khải Nguyên e là đã hóa thành heo quay
Hắn chống tay đứng dậy, nhổ ra 1 bụm máu rồi nói
“Chiêu hay lắm, tên nó là gì thế”
Kỳ Lân tiên sinh cười đáp
“Diệt địa, vẫn còn 1 chiêu nữa tên gọi là Hủy thiên, có muốn xem không ?”
Khải Nguyên xua tay nói
“Xem thì không vấn đề nhưng đừng có đem chiêu đó đánh ta, quần áo ta rách hết rồi trúng chiêu nữa chắc là thành con nhộng mất”
Kỳ Lân tiên sinh cười
“Không chịu nổi thì cứ nói ra, có gì đâu mà ngại, thôi được, ta sẽ cho ngươi xem “
Tay lão ta liền phát sáng, lão vung tay bắn 1 luồng sáng lên trời, chỉ ít giây sau hàng chục quang cầu từ trên trời rơi xuống chỗ Khải Nguyên đứng, hắn liền vắt chân lên cổ thi triển khinh công tránh né.Mặc dù tránh được hết nhưng dư chấn đã khiến Khải Nguyên lảo đảo muốn ngã
Hắn la làng
“Hôm nay đủ rồi, không chơi với ông nữa, mau đưa ta về “
Kỳ Lân tiên sinh cười rồi lấy xe đưa Khải Nguyên về tận nhà, không quên lấy 1 bộ đồ cho hắn thay.Nhìn hắn bước vào nhà lão lại nói thầm
“Mặc dù ngươi không thừa nhận nhưng thu được đồ đệ như ngươi vi sư ta cũng thấy rất sảng khoái”
Kỳ Lân tiên sinh vừa về, Khải Nguyên lại dắt Nhã Ca đi vào rừng.Dắt Nhã Ca theo chủ