Khải Nguyên đang ngủ thì chợt vài phân tử của 1 mùi quen thuộc bay vào mũi hắn đánh thức hắn dậy.Mùi của máu và tử vong.6 năm qua hắn không ngừng đánh giết trải qua mấy trăm trận nên mùi này không còn lạ gì nữa.Khứu giác của hắn đặc biệt tinh tường, những cao thủ khác ở trong phòng hội nghị không ngửi thấy gì.Bọn quái vật vô tri chỉ biết giết và giết theo 1 chương trình lập sẵn nên không hề tỏa ra chút sát khí nào, họ vô phương cảm nhận.
Khải Nguyên nắm tay Nhã Ca, nhẹ bước đi ra khỏi phòng hội nghị, hắn lôi từ trong áo ra 1 tấm sơ đồ của tòa nhà, xem xét rồi nói
“Tầng hầm, kho đông lạnh gần nhà bếp.Bọn chúng đang ở đó”
Họ liền nhanh chóng di chuyển đến cầu thang, bước xuống tầng hầm, một thảm cảnh hiện ra.Nhiều xác người không nguyên vẹn đang nằm ở đó, xác của đầu bếp và nhân viên phục vụ, trong đó cũng có xác của mấy đặc vụ canh gác tầng hầm.Cửa kho đông lạnh đã mở toang.Khải Nguyên và Nhã Ca thấy ớn lạnh toàn thân, liền theo thói quen rút súng ra, Khải Nguyên tiến vào kho đông lạnh, Nhã Ca đứng bên ngoài quan sát.Khải Nguyên chỉ thấy trước mắt nhiều tảng thịt đông lạnh lớn đang được treo bằng những cái móc sắt, đi thêm mấy bước hắn nhìn thấy 1 vũng máu và xác không đầu của 1 người đầu bếp, không có con quái vật nào ở đây
Khải Nguyên bước ra nói với Nhã Ca
“Hỏng rồi, bọn chúng đã thay đổi vị trí.Chúng ta mau trở lại phòng hội nghị”
Khải Nguyên đâu có ngờ thứ hắn tìm đang ở ngay trên đầu hắn, bọn quái vật đã chui vào lỗ thông gió, đang tiến đến mục tiêu chính của chúng.
Sự thật là bọn chúng đã ở đây cả tuần trước, được ngụy trang thành những tảng thịt đông lạnh.Siêu cấp chiến sĩ F5 không có da nên nếu chúng co người lại và được đông lạnh trông không khác gì 1 tảng thịt, các nhân viên an ninh không nhận ra được.Tên đầu bếp mất đầu chính là tay trong, hắn đã giải thoát cho bọn quái vật nhưng việc đầu tiên bọn sinh vật này làm là giết chết hắn.
Khải Nguyên và Nhã Ca đang di chuyển thì nghe có tiếng súng nổ, tiếng người la hét từ trong phòng hội nghị
Khi họ bước vào thì thấy 1 tên siêu cấp chiến sĩ F5, trông còn khủng bố hơn hình chụp, mặt nó như 1 cái đầu lâu có phủ 1 lớp cơ, hàm răng nhọn nhe ra như muốn ăn tươi nuốt sống tất cả, 10 ngón tay có 10 móng vuốt dài cứng như thép.
Chỉ chớp mắt nó đã giết hơn 10 đặc vụ bảo vệ, bọn đặc vụ còn lại chia làm 2 nhóm, 1 nhóm xả súng điên cuồng vào quái vật, nhóm kia hộ tống các nguyên thủ rời khỏi phòng hội nghị.Quái vật này dường như không sợ súng, lớp cơ dày của nó rắn chắc phi thường đạn bắn không xuyên qua được, nó chợt nhảy 1 bước nhảy cực dài đến trước mặt 1 đặc vụ áo đen, móng vuốt nhằm người này chém 1 nhát, đặc vụ xấu số liền bị tách làm đôi, chết rất thảm.Quái vật lại từ từ tiến lại chỗ 1 đám đặc vụ khác, họ vừa lùi vừa xả súng điên cuồng vào nó, không ít viên đạn chạm vào hộp sọ của quái vật nhưng liền bị dội lại, hộp sọ nó dường như làm bằng thép vậy.Chỉ chục giây sau quái vật đã dồn bọn đặc vụ vào góc tường, móng vuốt lại vung lên cắt nát người họ như cắt đậu hủ.
Khải Nguyên bảo Nhã Ca lui lại, nói xong liền xông thẳng đến trước mặt quái vật giáng vào đầu nó 1 quyền chí mạng.1 tiếng “Coong” phát ra, tay Khải Nguyên liền tê dại, cảm giác y hệt như lúc hắn giáng quyền vào chiếc xe bọc thép của tên họ Mã.Quái vật bị tấn công cũng liền dùng cánh tay đầy vuốt sắc của nó chém thẳng vào Khải Nguyên
Khải Nguyên nghiêng người tránh, lại tung quyền vào ngực quái vật.”Rắc”, có tiếng xương gãy nhưng quái vật tựa như không biết đau đớn, tấn công càng điên cuồng hơn làm hắn phải tránh né liên tục
Ở ngoài phòng hội nghị liền phát ra nhiều tiếng la thảm và tiếng súng, Khải Nguyên thừa hiểu là lại có 1 con quái vật khác xuất hiện.Không có thời gian cho con quái vật này nữa.
Khải Nguyên liền đến bên 1 tên đặc vụ đang hoảng sợ nói với hắn
“Có lựu đạn không ?”
Tên này run run móc trong người ra 1 trái lựu đạn.Khải Nguyên chụp lấy, rút chốt, chuyển thân chạy đến chỗ quái vật.Hắn nhảy lên, nhét nguyên trái lựu đạn sắp nổ vào miệng quái vật rồi tung 1 quyền vào cổ họng quái vật.Quyền này làm quả lựu đạn chui tọt vào bụng quái vật, Khải Nguyên tung cước vào ngực quái vật rồi mượn lực phản hồi nhảy ra xa, chạy như bay về phía cửa
“Uỳnh” một tiếng.Sức công phá của lựu đạn đã xé đôi quái vật, nhưng nó vẫn chưa chết hẳn, nữa thân trên lại dùng tay ra sức bò vế phía Khải Nguyên
“Thật kinh khủng” Khải Nguyên thầm nghĩ, liền rút dao đâm mạnh vào cổ họng quái vật ghim chặt nó xuống sàn nhà.Mặc cho nó giãy chết, Khải Nguyên nhanh chóng ra khỏi phòng hội nghị, tiến về phía có tiếng la hét.
Khải Nguyên sững người khi trước mắt hắn là 4 siêu cấp chiến sĩ F5 đang điên cuồng tấn công, đám đặc vụ tập trung lại thành 1 vòng tròn che chắn cho nguyên thủ ở giữa, nã đạn liên tục về bọn F5 nhưng không hiệu quả.Nhã Ca cũng đang ở trong đám người đó.Tuy vừa tiêu diệt thành công 1 tên nhưng Khải Nguyên cũng cảm thấy ngán ngẩm khi phải đối đầu với 4 tên 1 lúc.Hắn chen qua đám đặc vụ đến bên cạnh Nhã Ca, cô đang thay đạn,
Hắn nói với cô
“Em thử bắn vào mắt chúng xem”
Nhã Ca gật đầu, thay đạn xong bèn ngắm thật kỹ rồi bắn 2 phát vào mắt 1 tên quái vật F5, máu từ hốc mắt nó bắn ra, quái vật này đã bị mù nhưng vẫn đáng sợ.Nó điên cuồng lao vào đám đặc vụ tấn công loạn xạ, máu thịt bắn tung tóe.
Khải Nguyên nắm tay Nhã Ca dắt cô lùi lại, miệng bảo
“Không ngờ làm vậy nó càng điên cuồng hơn, tiếc là chỗ này hẹp quá không dùng chất nổ được”
Nhắc đến chất nổ hắn liền nhớ ra, không phải quang cầu nội lực của hắn cũng có sức sát thương cao như chất nổ sao.Hắn liền đưa khẩu súng đang cầm cho Nhã