Tối hôm sau, Khải Nguyên đến điểm hẹn trễ 30 phút
Lần này, trước khi ra khỏi nhà hắn gọi 3 nữ nhân lại, báo cáo với họ về chuyến đi sắp tới của mình, họ lại căn dặn hắn 1 hồi mới chịu để cho hắn ra khỏi nhà
Khải Nguyên vào quán bar Đêm Thiên Đường, lập tức hắn được người của Alzead dẫn ra lối cửa sau.mọi việc xảy ra tương tự lần trước, chỉ khác là Khải Nguyên không bị bịt mắt, một nam tử còn đưa cho hắn 1 chai rượu để nhấm nháp.
Lần này, điểm đến lại là 1 khu phố Hồi giáo, Khải Nguyên được đưa vào 1 căn nhà trông có vẻ bình thường, rồi được dẫn lên 1 căn phòng có trải 1 tấm thảm rất đẹp, 2 người đã chờ sẵn ở đó.1 trong 2 người là Sultan, người kia khoảng 30 tuổi, khuôn mặt điển trai, nhãn thần tinh anh, bộ ria mép được cắt tỉa kỹ càng.
Sultan giới thiệu
“Đây là Omah Raziel, con trai của cố thủ lĩnh Abdul Raziel, hiện giờ anh ấy đang là 1 thủ lĩnh quân sự của tổ chức”
Khải Nguyên và Omah bắt tay nhau, nói vài câu xã giao, rồi Khải Nguyên hỏi
“Chẳng hay gần đây quý vị có kế hoạch tập kích nào không ?”
Omah lại chất vấn Khải Nguyên 1 lần nữa về cái chết của cha anh ta và Khu vực 51, rồi anh ta nói
“Tôi khác cha tôi, cha tôi thường tấn công các mục tiêu dân sự, ông muốn gia đình của bọn đang chiếm đóng quê hương tôi và vùng Đất thánh không được ăn ngon ngủ yên, qua đó phá hoại tinh thần chiến đấu của chúng.Tôi lại thích tấn công các mục tiêu quân sự, trực tiếp tắm máu kẻ áp bức đồng bào tôi.Mục tiêu càng mạnh, tôi càng muốn tiêu diệt”
Khải Nguyên hỏi anh ta
“Anh có muốn trả thù cho cha anh không ?”
Nhắc đến trả thù, mắt Omah mở to, giọng nói kích động
“Khi kẻ thù đã sát hại thân nhân của chúng ta, chúng ta phải tắm trong máu của chúng mới có thể rửa được mối hận này, tôi cũng muốn mở 1 cuộc tấn công vào căn cứ đó.Nhưng việc này là việc lớn, chúng ta phải bàn bạc kỹ”
Sultan liền bước ra khỏi phòng để Khải Nguyên và Omah nói chuyện
Omah nói
“Hiện giờ tôi có 300 người đang hoạt động bí mật ở Mỹ, trong đó có hơn 100 người là thành viên tinh nhuệ có thể điều động, chẳng hay tiên sinh có bao nhiêu người ?”
Khải Nguyên nói
“Chỉ có 1 người là tôi đây, nếu cần tôi có thể gọi thêm khoảng vài chục bằng hữu tham gia, chỉ riêng tôi có thể cùng lúc đối phó hàng trăm cao thủ”
Omah cười nói
“Tiên sinh có phóng đại quá đáng không ?”
Khải Nguyên lại quả quyết
“Không, nếu không tin anh có thể hỏi Lana, cô ta từng thấy thân thủ của tôi rồi.Nhưng trăm nghe không bằng 1 thấy hiện giờ anh có thể thử”
Omah dẫn Khải Nguyên đến 1 bãi đất nơi đây là 1 bãi phế liệu, rất nhiều xe hơi và xe tải cũ nằm la liệt, tiếng kim loại va vào nhau, tiếng cưa sắt và tiếng máy hàn rất ồn ào.Omah vẫy tay ra hiệu, liền xuất hiện khoảng 20 người tay cầm 1 thứ đao cong rất lạ.Khải Nguyên cởi áo trao cho Omah, để lộ khuôn ngực trần rắn chắc, cười nói
“Bắt đầu đi”
20 người cùng lúc tấn công, Khải Nguyên không đánh trả, chỉ ngầm vận hộ thể khí, 20 thanh đao đánh vào người hắn, không mảy may suy suyển, một tên cầm đao chém vào đầu Khải Nguyên nhưng thanh đao liền nảy ra, bị mẻ mất 1 miếng.Khải Nguyên cũng xuất thủ, dùng đôi tay thép của hắn đoạt đao của từng tên ném xuống đất, phút chốc đã đoạt được 20 thanh đao.
Khải Nguyên lại nói với Omah
“Lấy súng bắn tôi thử xem”
Omah lấy khẩu súng hãm thanh bắn Khải Nguyên vài phát, đạn chạm vào người Khải Nguyên như chạm vào tấm thép, liền dôi lại mất tích.Khải Nguyên liền phát ra 1 quang cầu về phía 1 chiếc xe cũ, 1 tiếng nổ vang lên, chiếc xe cũ này bị hất tung, rơi xuống móp méo rất thảm hại.20 người lúc nãy tấn công Khải Nguyên trợn mắt lè lưỡi nhìn hắn vẻ mặt rất kinh ngạc
Omah ngạc nhiên, nói vài câu tiếng Ả rập, chắc là chửi thề gì đó, rồi anh ta lại nói
“Anh là ma quỷ à, chỉ có ma quỷ mới làm được như vậy”
Khải Nguyên cười đáp
“Cái anh đang thấy không phải là ma thuật mà chính là cảnh giới tối cao của võ thuật phương Đông”
Omah nói với giọng ngạc nhiên
“Tôi cũng từng nghe nói, cũng từng thấy phim ảnh diễn tả điều này, đến nay mới được chứng kiến tận mắt, thật là kỳ diệu.Ngoài anh ra trên đời còn bao nhiêu người có thể làm được như thế ?”
Khải Nguyên liền trả lời
“Thiên ngoại hữu thiên, cao thủ như tôi cũng không ít, nhưng họ thường ẩn cư ở các vùng hẻo lánh, ít lộ diện cho thế nhân gặp, tôi biết ít nhất còn có 2 cao thủ có công lực hơn tôi gấp bội phần, là sư phụ và sư tổ của tôi”
Omah lại dẫn Khải Nguyên trở lại căn phòng lúc nãy, tiếp tục bàn bạc.Anh ta lấy ra 1 tấm bản đồ, chỉ cho Khải Nguyên xem 1 vùng được khoanh tròn bằng màu đỏ
Omah nói
“Theo như lời kể của cha tôi, căn cứ đó nhất định nằm ở khu vực này.Chiếu theo địa hình thì nó nằm giữa sa mạc Nevada, phải mất 2,3 ngày đường để đi đến đó.Cha tôi còn cho biết trong khu vực đó có những thiết bị cảm biến được giấu rất kỹ nhằm phát hiện kẻ xâm nhập, cũng có hàng trăm địa đạo bí mật từ khu căn cứ ra bên ngoài, chúng sẽ sử dụng những địa đạo đó để tấn công chúng ta”
Khải Nguyên ngẫm nghĩ 1 lúc, vẻ mặt có nét đăm chiêu, hắn nói
“Nếu như quân lính của chúng theo địa đạo đó tấn công chúng ta, chúng ta cũng có thể dùng lại địa đạo đó để vào căn cứ của chúng.Cửa chính là ngọn núi mặt quỷ, chúng ta không biết cách mở, cũng như chắc chắn là chúng phải phòng bị nghiêm ngặt ngã đó rồi, đương nhiên chúng ta không thể đi lối ấy”
Omah nói
“Ý kiến hay, rất liều lĩnh, hợp với tính cách của tôi.Chúng ta sẽ đến khu vực đó, tìm kiếm 1 trong các địa đạo này và xâm nhập bằng ngả đó”
Khải Nguyên nghiêm giọng
“Vào được đó rồi, lực lượng trong đó còn đáng sợ hơn nữa, sẽ có khoảng chục tên quái vật giống như tên từng hạ sát cha anh, cũng có những loại quái vật khác nữa …. “
Omah cắt lời
“Chỉ cần vào trong đó là được, tôi đã mua mấy trái bom hạt nhân cỡ nhỏ, có chết trong đó chúng tôi phải kéo theo không ít tên địch chết theo.Chấn động do bom nổ có thể chôn vùi hoàn toàn khu căn cứ đó.Chúng ta sẽ không làm ăn lỗ vốn đâu”
Omah lại cười tự đắc nói tiếp
“Chôn vùi khu căn cứ đó rồi danh tiếng tôi sẽ nổi lên như 1 vị anh hùng, cả dân tộc sẽ nhớ đến tôi, khi gặp cha tôi trên thiên đường, tôi có thể tự hào mình không phải là đứa con vô dụng.Tôi còn khoảng gần chục người anh em ruột, họ quá nhút nhát không dám trả thù cho cha tôi, cứ để họ ở nhà mà làm cái việc nối dõi ấy, mình tôi đi làm 1 chiến binh vinh quang thực thụ như cha tôi vậy”
Khải Nguyên nghĩ thầm
“Có chết thì chết 1 mình anh đó, lúc nào cũng nghĩ đến việc đánh bom tự sát đồng quy vu tận, ta còn nữ nhân của ta nữa, sao có thể cùng chết với anh được”
Rồi hắn tự nhắc mình
“Nếu thấy anh ta sắp chết ta phải chạy cho thật xa kẻo chết chung với anh ta thì uổng.Nam tử quan trọng ở chí khí, thua keo này miễn là vẫn sống thì ta bày keo khác, tội gì lúc nào cũng phải có tư tưởng chết chung với kẻ thù”
2 người lại bàn bạc 1 hồi lâu nữa, Omah quyết định
“2 tuần nữa hẹn gặp anh tại thị trấn Sandtown phía bắc Nevada, chúng tôi nhất định sẽ đến, gặp nhau rồi chúng ta sẽ cùng tấn công căn cứ đó”
Khải Nguyên nắm lấy tay Omah
“Nhất ngôn vi định !”
Khải Nguyên ra 1 bưu điện gọi điện về cho Kỳ Lân tiên sinh, cuộc đối thoại diễn ra không lâu, Kỳ Lân tiên sinh hứa sẽ gửi cho hắn 1 số người đến Sandtown 2 tuần sau
Khải Nguyên về đến nhà thì trời cũng gần sáng.Vầng dương sắp nhô lên từ phương Đông, ánh sáng ban mai sắp đẩy lùi bóng đen của màn đêm, 1 ngày mới sắp bắt đầu
Mỹ Huyền, Nhã Ca và Uyên Thi vẫn đang ngồi đợi hắn về, dường như đêm qua họ không ngủ, nét mặt ai nấy đều có vẻ sa sầm, nghiêm trọng.Khải Nguyên thuật lại tất cả diễn biến cuộc đàm phán đêm qua, nét mặt 3 nữ nhân như tái hẳn, họ trầm ngâm suy nghĩ
Cuối cùng vẫn là Nhã Ca lên tiếng trước
“Em sẽ đi cùng anh, em đã thề luôn cùng sống cùng chết với anh, lần trước lúc bọn siêu cấp chiến sĩ tấn công em cũng ở bên cạnh anh, anh cũng thấy là em không vô dụng mà.Anh cũng nên mang Thu Thủy theo, thân thủ cô ấy còn cao hơn em và anh nữa, nhất định sẽ giúp