Khải Nguyên dùng tay nắn lại khớp chân cho Mỹ Huyền, nắn xong hắn liền nói:
“Võ công và sát nhân là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau, võ công cao chưa chắc đã có gan xuống tay hạ sát”
“Ông … à không … anh … là sát thủ phải không ?” Mỹ Huyền vẫn còn sợ hãi hỏi
“Kẻ nào phạm đến tôi hoặc gây nguy hiểm cho tôi đều phải chết” Khải Nguyên cười đáp
Khải Nguyên chợt nhận ra nãy giờ hắn nói nhiều hơn bình thường đến mấy lần, dường như hắn có chút hảo cảm với thiếu nữ này.
Gương mặt Mỹ Huyền ánh lên vẻ đẹp ngây thơ, thuần khiết; hắn không muốn gương mặt đó sẽ trở thành gương mặt của một tử thi
Khải Nguyên đề nghị
“Mỹ Huyền, cô nên đi chung với tôi, cô sẽ có cơ hội sống sót rời khỏi Sinh tử quyết”
Hắn lại tiếp
“Tiền thưởng của tôi, tôi sẽ cho cô hết để chữa bệnh cho em cô, coi như tôi làm 1 việc tốt, loại người như tôi kiếm tiền không khó, cô đừng ngại”
Nội tâm Mỹ Huyền chợt có chút giằng co, Tống Vũ em cô cần được mổ tim, nhưng số tiền của người này lại là tiền kiếm được từ việc giết hại người khác – đồng tiền đẫm máu
Như đọc được suy nghĩ của cô, Khải Nguyên nói:
“Tiền bản chất không xấu, chỉ có người dùng nó vào việc xấu, nếu tự cô có thể sống sót ra khỏi đây thì tiền thưởng của cô không phải là đồng tiền đẫm máu sao.Đồng tiền đó cứu được sinh mạng em cô thì nó không có gì xấu cả.Nghĩ kỹ lại đi”
Thì ra hắn nhân lúc Mỹ Huyền mãi suy nghĩ, lẳng lặng nắm lấy tay cô, sau một hồi cố gắng cũng đọc được suy nghĩ của cô.Khải Nguyên đang cố gắng phát triển dị năng mới của hắn, nhưng hắn cũng nhận ra là khi sử dụng dị năng này tinh thần hắn bị hao tổn rất nhiều
Hai người lại cất bước đi.Trốn ở một chỗ chờ đối thủ đến không bao giờ là ý kiến hay.
Đến gần một tòa nhà bị đập phá lỗ chỗ, Khải Nguyên cảm thấy có gì đó bất thường, hắn dừng lại quan sát.Dường như chẳng có ai cả, hắn không nghe thấy tiếng động gì, bất giác lại đưa mắt quan sát một vòng.
Mỹ Huyền chợt hốt hoảng la lên “Sau lưng anh !”
Khải Nguyên cũng cảm thấy một luồng gió lạ đang đến bên mạn sườn mình, hắn nhanh chóng vận cang khí hộ thể.”Choang” – tuy da thịt không bị thương nhưng mạn sườn hắn đau ê ẩm, hắn nhanh chóng quay lại, nhìn thấy một người mặc đồ đen bó sát, che mặt, tay cầm đoản kiếm katana.
Nhẫn giả Nhật Bản, tu vi cao nữa là đằng khác
Khải Nguyên vung quyền tấn công tới, nhưng nhẫn giả nọ rất nhanh nhẹn đã lộn người ra sau tránh được, đồng thời phóng ra 3 phi tiêu hình sao vào ngực hắn
“Phập, phập, phập” phi tiêu cắm vào giáp chống đạn của Khải Nguyên, không sao xuyên qua người hắn được
Cứ thế, Khải Nguyên và nhẫn giả đấu với nhau liên tục gần cả giờ.Một bên không đánh trúng bên kia, một bên đánh trúng nhưng không đả thương được đối thủ, nhưng nhìn chung Khải Nguyên yếu thế hơn. Vừa phải xuất quyền vừa phải vận công hộ thể ,thể lực hắn mặc dù hơn người nhưng cũng đang bị nhẫn giả làm hao mòn dần, trái ngược lại, nhẫn giả tựa hồ như thể lực vô tận, liên tục di chuyển, nhào lộn như bóng ma, vung đoản kiếm đâm vào Khải Nguyên.
Mắt thấy Khải Nguyên đã kiệt sức, nhẫn giả bèn tung sát chiêu, hắn như hóa làm 2 người, tấn công Khải Nguyên từ 2 hướng khác nhau.
Khải Nguyên bị đánh ngã lăn ra đất, đoản kiếm của nhẫn giả đã ở ngay cổ họng hắn, nhẫn giả leo lên người hắn dùng cả 2 tay đè lưỡi kiếm xuống cổ họng hắn
Nhẫn giả không kiềm được sự đắc ý nói
“Cho dù ngươi có khí công hộ thể xem ngươi đối phó thế nào, chỉ lát nữa thôi ngươi sẽ bị ngạt thở không thể vận công tiếp được nữa, đến lúc đó đầu của ngươi sẽ là chiến lợi phẩm của ta”
Nhẫn giả lại nói tiếp:
“Nếu như ngươi muốn đánh ta thì khi ngươi vừa vận công, hộ thể khí của ngươi sẽ suy giảm, lúc đó lưỡi kiếm này sẽ lập tức cắt phăng đầu của ngươi ngay, ha ha, trước sau gì cũng phải mất đầu”
Thấy Khải Nguyên gặp nguy , Mỹ Huyền liền trợ lực, xuất cước nhằm vào lưng nhẫn giả đá tới.Thân hình nhẫn giả khẽ động, cơ quan trên người gã lập tức bắn