Khắp Vô Danh trấn vang dậy những âm thanh của trận ác chiến
Tiếng người la hét, tiếng đồ vật bị đổ vỡ, âm thanh của một vật sắc nhọn cắt xuyên qua cơ thể con người, và tiếng một chất lỏng tuôn trào.
Máu. Rất nhiều máu đã đổ ra, có thể ví von bằng 4 chữ “máu chảy thành sông”
Xác người chết nằm la liệt. Họ bị giết rất thê thảm, thân thể không toàn vẹn, nội tạng đổ ra ngoài
Nhưng giữa những xác người đó lại là 3 người vẫn còn sống. Khắp người họ thấm đẫm bởi máu tươi, họ vẫn đang chiến đấu điên cuồng. Thỉnh thoảng họ lại trao đổi với nhau vài câu rồi cười phá lên. Dường như họ không xem đó là một trận chiến căng thẳng mà đang tận hưởng thú vui giải trí yêu thích nhất của họ. Sát nhân …
Sát thần vung kiếm xé toạc cơ thể của một nạn nhân, miệng vẫn nói thản nhiên
“Ta được 528 mạng rồi, thế còn ngươi thì sao hả Tà thần ?”
Vấn Thiên chửi rủa
“Con mẹ nó, đừng mỗi chút mỗi đếm như thế, định khủng bố tinh thần ta à ?”
Sát thần lại hạ sát thêm 2 người nữa, vui vẻ nói
“Người ta chỉ quan tâm đến ngươi thôi, đừng nổi giận như thế”
Vấn Thiên cảm thấy ớn lạnh, nghĩ thầm
“Chết rồi, có khi nào tên biến thái này lại chuyển hướng sang mình không … Khổ thật, ai bảo mình lại đẹp trai như vậy. Xem ra làm một mĩ nam tử thật là khổ sở quá đi “
Chàng dùng thân pháp cực nhanh né tránh đòn tấn công của một tên Thiên ngoại giáo rồi vòng sang bên hông, nắm lấy chiếc đầu của hắn vặn ngược ra sau, miệng nói
“50 mạng rồi, ta sẽ thắng ngươi cho mà xem “
Sát thần tỏ vẻ vô tư
“Cứ thoải mái đi, cuộc chơi còn dài mà “
Vấn Thiên cau có nói
“Không đứng gần ngươi nữa, đồ lắm chuyện. Ta sang bên Tử thần huynh đây”
Nói rồi, chàng liền nhanh chóng tiến đến đứng đâu lưng với Lãnh diện tử thần. Vấn Thiên nhận ra rằng mình rất thoải mái khi được ở gần Lãnh diện tử thần, và dường như con người cô độc, lạnh lùng này lại mang đến cho chàng một cảm giác thoải mái, an tâm khó tả. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Vấn Thiên
“Linh cảm của mình không thể nào sai được. Phải chăng người này chính là một người thân thích của mình ?”
Lãnh diện tử thần vẫn giữ lối đánh quen thuộc, tấn công liều mạng không hề tránh né, xuất chiêu tàn nhẫn, hạ thủ vô tình. Nhưng cũng vì thế mà anh ta trúng phải không ít đòn tấn công, thương thế càng lúc càng thêm nghiêm trọng. Động tác của Lãnh diện tử thần dần chậm lại, hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn
Lãnh diện tử thần bất chợt lên tiếng
“Sau lưng cậu là vật gì thế ?”
Vấn Thiên như bừng tỉnh, liền trả lời
“Là một thanh kiếm … A … Vì sao mình lại quên nó được nhỉ “
Vấn Thiên nhanh chóng mở hộp, lấy thanh kiếm của gia tộc Deviance ra cầm trên tay. Chàng nhắm thẳng vào một giáo chúng của Thiên ngoại giáo toàn lực thi triển “Thiên địa hữu huyết”. Tên này thấy thế, liền đưa cánh tay bọc thép của hắn lên đỡ.
“Coong” một tiếng, thanh kiếm đã bị chặn lại nhưng kiếm khí lăng lệ vẫn tiếp tục xuyên qua cơ thể tên giáo chúng. Hắn liền bị tách làm đôi, máu bắn tung tóe ra khắp xung quanh. Dòng máu mang theo kiếm khí lại tiếp tục đả thương một số giáo chúng khác đang đứng gần đó, bọn chúng chỉ kịp kêu la vài tiếng thê thảm rồi gục ngã, lăn lộn dưới đất tỏ vẻ đau đớn.
Vấn Thiên có kiếm, như hổ mọc cánh, tiếp tục xông vào giữa đám đông giáo chúng Thiên ngoại giáo đâm chém điên cuồng. Nhưng bọn này đã có phòng bị, liền lui lại tránh né ngay sau khi một tên đồng bọn của chúng bị hạ. Chiêu thức của Vấn Thiên tỏ ra không hiệu quả cho lắm.
“Chỉ có một chiêu này thôi à ?” – Lãnh diện tử thần lên tiếng
Vấn Thiên nghe vậy liền biến chiêu, đâm kiếm xuyên qua cổ họng một đối thủ. Kiếm khí lại tiếp tục đi theo đường thẳng, xuyên qua vài tên nữa ở phía sau. Tất cả đứng yên như trời trồng rồi ngã rạp xuống. Mãi một lúc sau, từ những thi thể đó, máu mới bắt đầu ứa ra từ vết thương nhỏ nơi cổ họng
Lãnh diện tử thần vừa đánh vừa tranh thủ chỉ điểm võ công cho Vấn Thiên. Chiêu thức của chàng càng lúc càng biến hóa linh hoạt, lợi hại hơn nữa, sức sát thương cũng tăng lên gấp bội. Tuy nhiên, Vấn Thiên chỉ chú tâm tiêu diệt người của Thiên ngoại giáo và U Minh tuyệt địa. Còn những cao thủ cúa các môn phái khác tạm thời chàng vẫn chưa muốn động đến, chỉ tránh né việc giao chiến với họ và nhường lại cho Lãnh diện tử thần giải quyết.
Vấn Thiên và Lãnh diện tử thần nhanh chóng trở thành một cặp chiến đấu ăn ý, ngay cả Sát thần khi trông thấy cũng phải ngầm thán phục. 3 người vẫn tiếp tục chiến đấu ác liệt suốt nhiều giờ. Số tử thi xung quanh họ càng lúc càng nhiều, chen chúc nhau nằm chật cả mặt đất. Máu chảy tràn lan nhầy nhụa dưới chân họ. Trên người họ cũng thấm đẫm bởi máu, máu của kẻ địch và máu của chính họ. Mặc dù 3 người đều là cao thủ, nhưng đối đầu với số đông địch thủ như vậy, làm sao có thể tránh né hết tất cả những đòn tấn công, việc bị thương là không thể tránh khỏi
Thế nhưng số lượng người bao vây 3 người Lãnh diện tử thần chẳng những không giảm bớt mà lại càng tăng thêm. Rất nhiều môn phái lớn nhỏ khác cũng tham gia vào cuộc chiến. Nhân thủ tiếp viện đến càng lúc càng đông. Đây rõ ràng không phải là một cuộc chiến tự phát mà chính là một âm mưu đã được chuẩn bị kĩ lưỡng từ rất lâu trước đó.
Thời gian lặng lẽ trôi …
Mặt trời đã lặn từ vài giờ trước
Quanh Tử thần, Sát thần và Vấn Thiên, những xác chết đã chất thành đống
Vấn Thiên đã kiệt sức, gục ngã. Trên người chàng hằn sâu hàng chục vết chém ngang dọc, máu vẫn rỉ ra từ vết thương nhưng tay chàng vẫn nắm chặt thanh kiếm không buông. Chàng nằm dưới mặt đất, thở hồng hộc nặng nề, dường như vẫn muốn đứng dậy chiến đấu nhưng không thể làm được
Lãnh diện tử thần cũng khó mà duy trì lâu hơn. Hỏa diễm trên người anh ta đã tắt hẳn, nhưng làn khói đen vẫn không ngừng bay ra từ cơ thể anh ta. Lãnh diện tử thần mở to đôi mắt đáng sợ nhìn những kẻ tập kích đang đứng cách anh ta một đoạn khá xa. Dường như những kẻ này đã biết sợ, họ không còn liều lĩnh như trước nữa mà thận trọng, e dè quan sát cẩn thận, chờ đợi thời điểm thích hợp nhất để ra tay.
Sát thần đang đánh nhau với 3 người bí ẩn . Chỉ vài phút trước đó họ mới chính thức lộ diện, và chọn Sát thần làm mục tiêu đầu tiên của họ. Sát thần thể lực đã hao mòn, không chiếm được ưu thế so với 3 người đó, chỉ có thể cố gắng đánh ngang sức với họ, thỉnh thoảng lại lợi dụng sơ hở nhanh chóng kết liễu những võ giả có tu vi thấp hơn đang trợ chiến cùng 3 cao thủ bí ẩn. Trước những cái chết đó, 3 cao thủ bí ẩn vẫn không mất bình tĩnh, họ kiên trì đeo bám Sát thần, liên tục tấn công từ nhiều hướng khác nhau, dường như vẫn chưa tìm được cơ hội để dứt điểm.
Sát thần đánh ra một chiêu kiếm mạnh mẽ bức lui 3 cao thủ bí ẩn, rồi di chuyển nhanh đến bên cạnh Lãnh diện tử thần nói với anh ta
“Tình hình càng lúc càng tệ hơn”
3 cao thủ bí ẩn án binh bất động, không truy đuổi theo Sát thần. Có vẻ như vừa rồi họ đã quyết định tấn công chưa đúng lúc, nhưng cũng chưa quá muộn để bắt đầu lại.
Lãnh diện tử thần tỏ vẻ bàng quang
“Cùng lắm là chết thôi”
Sát thần đưa chân đá nhẹ vào Vấn Thiên đang nằm gần đó, nói
“Tên Tà thần này dường như không chiến đấu nổi rồi. Thật là chán “
Lãnh diện tử thần bênh vực cho Vấn Thiên
“Cậu ta vẫn còn quá trẻ. Đánh được như vậy cũng là hay rồi “
Anh ta lại làm vẻ bí ẩn, nói
“Trông vậy chứ không phải đâu, rồi chút nữa ngươi sẽ thấy. Danh xưng “Tà thần” rất xứng đáng với cậu ta, tuyệt đối không sai đâu. Cậu ta có đủ tư cách để sánh ngang với chúng ta. “
Sát thần cười nhạt
“Để rồi xem”
Nói đoạn, Sát thần hung hăng xông vào giữa một đám đông, kiếm chiêu cực nhanh và tàn độc. Nhiều tiếng gào thét thê lương liền vang lên. Mọi chú ý liền tập trung vào Sát thần. Mọi người đều hiểu rằng hiện tại Sát thần chính là người đáng ngại nhất, nếu hạ được hắn ta, xem như cuộc chiến đã kết thúc thắng lợi.
Sát thần như một con quỷ khát máu, điên cuồng thảm sát mọi sinh vật sống mà hắn nhìn thấy. Cũng có một vài người may mắn lợi dụng được sơ hở, đả thương Sát thần, nhưng thương tích chỉ làm cho hắn thêm điên cuồng hơn.