..-o0o..-
Thời gian cánh cửa không gian hoàn toàn thành hình cuối cùng cũng đã tới.
Lúc này đây xuân đức đang cùng với vũ y và bóng ảnh quan sát cánh cửa không gian truyền tống. nhìn thấy không gian vết nứt liên tục xuất hiện thì xuân đức có chút nhắn mày lại nói :
" cái cánh cửa này khá là nguy hiểm. không biết cường động sức mạnh của những không gian vết nứt này thế nào ? "
Xuân đức vừa nói lời này thì bóng ảnh ở bên cạnh đã triệu hồi ra một tên nô bộc" bóng ảnh cũng không không gian chứa đựng người sống riêng của bản thân. tất cả nô bộc đều do bóng ảnh quản lý", trước sự mờ mịt của tên nô bộc kia thì bóng ảnh liền ném hắn vào bên trong cánh cửa truyền tống không gian.
" a a a a..."
Ngay lập tức âm thanh thê lương liền vang lên, tên kia ngay khi vừa tiếp xúc với cánh cửa không gian thì liền bị vô số vết nứt không gian cắt thành vô số mảnh. nhìn thấy một màn như vậy thì bóng ảnh nói :
" lực sát thương không phải rất lớn, chỉ cần có tu vi tinh vương tiên cảnh sơ kì thì hoàn toàn có thể chống đỡ được. theo đệ thấy thì đây hẳn là hạn chế truyền tống mà thôi. à mà để đệ tự mình thử nghiệm cho chắc."
Không đợi xuân đức có đồng ý hay không thì bóng ảnh liền phi thân vào bên trong cánh cửa không gian. xuân đức thấy vậy thì chỉ hơi nhíu mày một chút liền thôi, hắn nghĩ đến bóng ảnh gần như là bất tử, chỉ cần hắn còn sống thì bóng ảnh không chết nên cũng an tâm hơn rất nhiều.
Quả nhiên sau khi bóng ảnh đi vào một lúc thì liền quay về bên này. vừa đi ra thì hắn đã liền cười hắc hắc nói :
" không có vấn đề đại ca. đường hầm không gian an toàn, tuy có vết nứt không gian nhưng đây chẳng qua cũng chỉ là thủ thuật để ngăn cản người không đủ tu vi đi vào bên trong mà thôi. có điều đệ cũng không có đi qua bên kia, đệ cảm thấy mình một khi đi qua bên kia thì rất khó quay trở lại. vì vậy đệ chỉ đi tới cuối sau đó quay lại."
Xuân đức nghe vậy thì liền an tâm hơn rất nhiều, hắn lúc này nhìn qua vũ y nói :
" vì đề phòng có gì không hay nên em vào bên trong nhẫn chứa đồ của anh trước nhé. anh cùng với bóng ảnh sẽ cùng nhau đi qua bên kia. "
Vũ y nghe mình phải quay về thì liền xụ mặt ra, bộ dạng vô cùng không cao hứng. ánh mắt của nàng có chút đáng thương nhìn xuân đức, nàng cũng muốn đi cùng.
Xuân đức thấy vậy thì lắc đầu, hắn khẽ nhéo nhẹ má của vũ y khẽ nói :
" ngoan."
Vũ y thấy làm bộ đáng thương không có tác dụng thì liền thôi, lúc này nàng đành phải quay về nơi chết tiệt kia tu luyện một mình. trước khi đi thì nàng còn không quên dùng ánh mắt u oán nhìn xuân đức, sau đó còn nói một câu .
" lần này nữa thôi đấy, lần sau em không vào trong kia nữa đâu."
Xuân đức lúc này cười cười gật đầu sau đó thu vũ y vào bên trong nhẫn chứa đồ. tính cách của hắn cẩn thận quen rồi, với một phần hắn cũng lo cho vũ y nữa, dù sao trước kia vũ y chết đi một lần khiến cho tâm lý hắn mang theo bóng mờ. hắn rất sợ lại có một lần như vậy nữa nên an toàn của vũ y hắn luôn cân nhắc tới đầu tiên.
Hắn vẫn luôn làm theo câu châm ngôn của mình " dù bạn có làm đúng một ngàn lần nhưng chỉ cần làm sai đúng một lần thì cái kết chính là vạn kiếp bất phục."
Vũ y đi rồi, xuân đức lại nhìn qua bóng ảnh. bóng ảnh lập tức hiểu ý ngay tức khắc hóa thành một làn sương khói màu đen dung nhập với xuân đức, ngay lập tức xuân đức trên người ánh lên quang mang hắc ám.
Sau khi đã chuẩn bị đâu vào đấy thì hắn liền đi vào bên trong cánh cửa không gian truyền tống kia. ngay khi bước vào bên trong