Nghe vô trần nói về viễn cảnh tương lai sáng lạn thì trong lòng của mộng vân chỉ có cười lạnh.nàng không có giống như muội muội của mình tin vào những lời hoa ngôn xảo ngữ của tên này . đối với vô trần thì nàng tuy không hiểu quá rõ nhưng cũng là biết một hai. dù sao bọn họ đều cùng xuất thân từ một thế lực.
Ở trong thế lực của nàng thì vô trần người này được biết đến là kẻ có tâm cơ thâm trầm, đừng nhìn mặt ngoài kẻ này luôn tươi cười ôn hòa nhưng trong tâm thực ra rất đen, hợp tác với kẻ này thì không biết lúc nào sẽ bị ruồng bỏ.
Ở trong lòng của mộng vân thì đã sớm có quyết định từ trước rồi. nếu như xuân đức mà chết thì nàng nghĩ nơi này cũng sẽ chẳng còn ai có thể sống sót. vì đơn giản người ở đây không có một ai có thể chiến thắng được nữ hoàng băng cả. nếu nhiệm vụ thất bại thì tất cả cũng đều phải chết mà thôi.
Ngày hôm qua nàng cũng đã được tự mình trải nghiệm qua sự khủng bố của nữ hoàng băng. tinh vương tiên cảnh hậu kỳ ở trước mặt nó quả thực chính là kiến hôi mà thôi. còn tinh vương tiên cảnh viên mãn cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự thân bảo vệ , lấy đâu ra lực để giết nữ hoàng băng.
Vì vậy nàng đã quyết định đặt niềm tin vào xuân đức, xuân đức sống nàng có cơ hội sống, xuân đức chết nàng cũng chết, nếu xuân đức sống mà nàng lại phản bội hắn thì kết cục của nàng sẽ còn thảm hơn cả cái chết.
Đã có quyết định như vậy nên đối với lời nói của vô trần nàng chỉ xem như không nghe thấy sau đó ngồi yên.
Vô trần thấy một hồi khuyên bảo đối phương mà đối phương lại làm như không nghe thấy thì trong lòng có đôi chút tức giận, có điều hắn cũng không có lộ ra mặt ngoài.
Lúc này đây hắn nhìn qua ba người khác nói :
“ chúng ta đi ra ngoài trước, để cho lăng phỉ tiên tử ở lại nơi đây suy nghĩ một thời gian, ta nghĩ rằng lăng phỉ tiên tử sẽ sớm nhìn ra con đường chân chính mà bản thân nên đi.”
Nói xong thì hắn liền dẫn đầu đi ra bên ngoài, ba người khác lúc này nhìn qua mộng vân một cái sau đó cũng liền rời đi. trước khi rời đi ba người bọn họ còn thở dài, giống như là rất tiếc hận cho mộng vân vậy.
..-o0o..-
Ở bên trong một cái hang sâu nơi mà xuân đức ở lại, ngay khi hắn đang dưỡng thương thì âm thanh của hồn linh thần võ nguyên tháp lại vang lên trong đầu hắn khiến cho hắn tỉnh giấc.
“ đội viên mộng tước rời bỏ đội ngũ, tất cả điểm công trạng của thành viên này được chia đều cho những người còn lại bên trong đội ngũ.”
“ đội viên vân huyên rời bỏ đội ngũ, tất cả điểm công trạng của thành viên này được chia đều cho những người còn lại bên trong đội ngũ.”
“ đội viên phong lãng rời bỏ đội ngũ, tất cả điểm công trạng của thành viên này được chia đều cho những người còn lại bên trong đội ngũ.”
“ nhận được 925 điểm công trạng.”
Xuân đức nghe được âm thanh này thì không khỏi kinh ngạc, từ những lời mà hồn linh của thần võ nguyên tháp vừa thông báo thì hắn liền có thể xác định được bốn người mộng vân, vân huyên, mộng tước, phong lãng đều còn sống và ba trong bốn người đã phản bội hắn.
“ rất thú vị.”
Xuân đức nói một câu không đầu không đuôi như vậy xong liền nhắm mắt lại tiếp tục khôi phục.
Xuân đức lúc này đã vượt sắp qua được thời kỳ suy yếu do di chứng sử dụng luân hồi nhất thiểm gây nên. bây giờ cần thời gian không bao lâu nữa thì hắn sẽ lại một lần nữa khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, điều này nếu ở bên ngoài thì không thể nào nhưng ở bên trong tháp, có được chiếc mặt nạ nghịch thiên lại là một điều gì đó rất bình thường.
……
Thời gian trôi đi rất nhanh mới thoáng cái bây giờ lại đã gần 8 giờ sáng, lại chỉ còn có 4 tiếng nữa thì quỷ băng lại một lần nữa xuất hiện.
Bầu trời lúc này cũng giống như ngày hôm qua, trời quang mây, nắng dịu nhẹ ,gió biển thổi lồng lộng, một khung cảnh tươi đẹp.
Trên bầu trời thi thoảng lại có một đạo độn quang bay vụt qua, bọn họ lúc này giống như là đang tìm kiếm một cái gì đó, thần sắc của những kẻ này đều hiện rõ sự lo lắng cùng sợ hãi.
……
Không qua bao