Nhưng vào lúc này trên người của cả hai , đồng thời tán phát ra sát khí kinh người. không những sát khí mà còn có oán khí nhưng oán khí cùng sát khí này đều là do việc giết chóc vô số sinh linh hình thành.
Sát khí cùng oán khí mà hai người đồng thời phát ra mạnh mẽ đến mức kết giới ở bên ngoài ngay lập tức rạn nứt, từng tiếng “ rắc rắc” vang lên. thoáng một cái, cả kết giới đã bị rạn nứt giống như mạng nhện.
Qua thêm ba bốn lần hô hấp thì kết giới liền không chịu nổi, cả kết giới “ ầm ầm” sụp đổ, từng luồng sát khí đỏ ngòm cùng với vô số oán khí hình thành những khuôn mặt dữ tợn bộc phát đi ra, bao trùm hết khu vực bên trong động quật.
Đang đứng ở bên ngoài cùng nhau nói chuyện, hai tỷ muội mộng vân , mộng tước đột nhiên thấy cảnh tượng như vậy thì cả hai đều thất kinh. ngay khi hai người còn chưa biết nên làm gì tiếp theo thì bỗng nhiên sát khí cùng oán khí bỗng chốc tiêu tán.
Nói đúng hơn là nó được hai người xuân đức cùng bóng ảnh thu về. ngay khi sát khí cùng oán khí được thu lại thì cái kết giới lúc trước cũng một lần nữa được dựng lên, ngăn cách giữa bên trong với bên ngoài.
……..
Ở bên trong kết giới, xuân đức nhìn bóng ảnh nói :
“ thứ kia vậy mà có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của chúng ta. quả là thiên địa tạo hóa có khác.”
Bóng ảnh gật đầu :
“ quả thực bất phàm, đến ngay cả đệ mà cũng bị ảnh hưởng, thật khó tin lại có một thứ như vậy tồn tại.”
Xuân đức cũng gật đầu, sau đó hắn nhìn qua tiểu mộng hỏi :
“ làm sao rồi mộng mộng ?”
Tiểu mộng lúc này đang ôm viên câu còn to hơn cả cơ thể của cô bé bay đến trước mắt xuân đức khoe khoang.
“ hì. mộng nhi đã ra tay thì không gì là không thể giải quyết, ba ba nhìn xem thứ này đã hoàn toàn bị hủy đi linh trí, bây giờ chỉ cần ba ba dùng hồn niệm mình xâm nhập vào trong là có thể khống chế được nó. mà thứ này ăn ngon quá.”
Vừa nói tiểu mộng lại nhịn không được mà lại gặm một miếng thật lớn, do hỗn độn thiên thủy đã mất đi linh trí nên nó không còn khả năng phòng ngự như lúc ban đầu nữa, dễ dàng bị tiểu mộng gặm mất một miếng lớn.
Xuân đức thấy vậy thì ngay lập tức lấy lại viên cầu màu đỏ kia, dùng một ngón tay chọt chọt má của tiểu mộng , xuân đức răn dạy.
“ không được tùy tiện ăn lung tung như vậy, thứ này không phải để ăn nghe chưa. thứ này ba ba còn cần dùng đến.”
Tiểu mộng giống như là không nghe thấy lời xuân đức nói, sau khi nuốt xuống một miếng kia thì liền gương đôi mắt to tròn lên nhìn xuân đức, manh manh nói :
“ ba ba xin cho thêm một miếng nữa đi.”
Nhìn bộ dạng khả ái của tiểu mộng, lại nhìn hỗn độn thiên thủy ở trong tay, xuân đức lúc này có phân vân. nhưng lúc sau hắn vẫn là cho tiểu mộng một phần, cũng coi như là trả công cho con bé.
Tiểu mộng sau khi nhận lấy phần thưởng mà xuân đức đưa cho thì cũng không có xin thêm nữa, con bé ngay lập tức bay vào lại bên trong thế giới linh hồn của hắn.
Sau khi tiểu mộng đi rồi, xuân đức ngay lập tức dùng hồn niệm của mình xâm nhập vào bên trong “ hỗn độn thiên thủy”.
Hồn niệm của hắn vừa vào “ hỗn độn thiên thủy” thì giống như trâu đất xuống biển vậy không thấy tăm hơi. có điều hắn cũng không có kinh hoàng, sự việc như vậy hắn đã liệu định từ trước rồi.
Lúc này đây hắn vẫn tiếp tục truyền hồn niệm vào bên trong “ hỗn độn thiên thủy”. ở bên cạnh bóng ảnh lúc này cũng giúp hắn một tay. hai người chung sức đồng lòng luyện hóa “ hỗn độn thiên thủy”.
Một giờ đi qua….
Hai giờ đi qua….
Trời quả không phụ người có lòng, sau hơn hai giờ liên tục dùng hồn niệm lạc ấn tinh thần ấn kỳ vào bên trong viên cầu “ hỗn độn thiên thủy” thì rốt cuộc xuân đức cũng đã thành công .
Thở ra một hơi, lau đi mồ hôi ở trên trán, xuân đức lúc này tung tung viên cầu trên tay một cách vui vẻ.