Nghe được vũ y nói thần huyết không phải để cho nàng dùng mà lại để cho một người khác dùng thì tất cả những người ở đây đều không khỏi kinh ngạc, không kinh ngạc sao được khi cái này là thần huyết chứ không phải là cái gì khác.
Ở bên ngoài chỉ vì một kiện tiên bảo thôi, không thiếu việc con giết cha, người thân tự giết lẫn nhau hay bằng hữu phản bội nhau. huống gì bây giờ lại là thần huyết.
Sau một lúc ngây người thì tuyết kỳ chớp chớp đôi mắt to tròn hỏi:
“ đại ca của tiểu thư là ai ? bọn em đã từng gặp qua chưa? ”
Không đợi vũ y nói thì điệp vũ ở bên cạnh đã lên tiếng:
“ không thấy tiểu thư đã rất mệt mỏi rồi sao còn ở đó hỏi lung tung. nhanh đi tìm chỗ cho tiểu thư nghỉ ngơi.’’
Được nhắc nhở , chúng nữ lúc này mới nhớ đến tiểu thư nhà mình lúc này vừa trải qua cái gì, cả đám lúc này nhao nhao lên đi tìm địa phương cho tiểu thư nhà mình nghỉ ngơi.
Những người khác thấy bọn họ đi tới thì lập tức tránh sang một bên , cả đám đều dùng ánh mắt ái mộ nhìn về phía chúng nữ, về phần ba người lưu phi, độc cô kiếm cùng dương tử quân đi theo phía sau thì bị toàn trường dùng ánh mắt cừu thị mà nhìn.
Ba người lưu phi, độc cô kiếm cùng dương tử quân cảm nhận được vô số những ánh mắt không thiện ý kia thì cảm thấy không biết nói cái gì cho phải, bọn họ cũng là bất đắc dĩ à.
Không qua bao lâu thì chúng nữ liền đã tìm được một vị trí lý tưởng để cho vũ y ở lại nghỉ ngơi, sau khi cắt cữ ngọc điệp ở lại trông nom vũ y thì cả đám liền kéo nhau đi ra bên ngoài.
Vừa ra bên ngoài thì lục tuyết tâm lúc này liền đã kéo cánh tay áo của điệp vũ hỏi:
“ điệp vũ tỷ tỷ, có thể nói cho bọn muội biểu ca ca của tiểu thư là ai sao. bọn muội thực sự rất tò mò à.”
Nghe được tuyết tâm nói thì chúng nữ ngay lập tức hướng ánh mắt về phía điệp vũ, ngay cả ba người lưu phi, độc cô kiếm cùng dương tử quân lúc này cũng vểnh tai lên nghe.
Điệp vũ thấy mọi người như vậy thì cười khổ, sau khi nhìn xung quanh một lượt thì bắt đầu truyền âm nhóm.
“ việc này không nên để tiểu thư nghe, nên chúng ta chỉ có thể truyền âm mà thôi. với sau này cũng không được để cho tiểu thư biết là chúng ta ở phía sau lưng đàm luận ca ca của tiểu thư. mọi người rõ chưa.”
Chúng nữ lập tức gật đầu, ba người lưu phi, độc cô kiếm cùng dương tử quân cũng vậy.
Tiếp sau đó điệp vũ bắt đầu nói:
“ mọi người gần đây mới đi theo tiểu thư nên không biết, tiểu thư còn có một vị ca ca. không nhưng có một vị ca ca còn có một vị đệ đệ, mà nói đệ đệ cũng không phải người kia có địa vị không phân cao thấp với tiểu thư. mà người có địa vị không phân cao thấp kia với tiểu thư chính là chủ nhân của tỷ.”
“ chủ nhân.”..- tuyết tâm nhịn không được kinh ngạc mà thốt lên nhưng nàng nhanh chóng dùng tay bịt miệng của mình lại.
Chúng nữ lúc này cũng trợn tròn mắt nhìn điệp vũ. điệp vũ thấy vậy thì mỉm cười hỏi:
“ có gì đáng ngạc nhiên đâu, không phải bọn muội cũng nhận tiểu thư làm chủ sao? thì việc tỷ nhận người kia làm chủ nhân cũng có gì lạ đâu?”
Thanh thanh lắc đầu nói:
“ không giống, không giống, làm sao lại có thể giống nhau được, dù sao tiểu thư cũng là nữ nhân còn người kia là nam nhân nếu như đến lúc… cái kia, điệp vũ tỷ tỷ người sẽ không phải bị ăn sạch rồi chứ.”
Điệp vũ thấy ánh mắt mập mờ của mọi người thì hai má không khỏi đỏ lên, nàng khẽ gắt nói:
“ mấy đứa đừng có suy nghĩ lung tung không có việc đó đâu. mà quay lại chủ đề chính không nói việc này nữa, bây giờ mọi người muốn nghe tỷ kể về người nào trước.”
Thanh thanh lúc này ngồi sát lại gần điệp vũ, dùng khủy tay khẽ huých huých , sau đó nở một nụ cười gian rồi nói:
“ tỷ kể về chủ nhân của tỷ trước đi.”
Điệp vũ khẽ lườm thanh thanh một cái, sau đó khẽ ho nhẹ rồi mới nói:
“ chủ nhân của tỷ sao, tuy có đôi chút đáng sợ nhưng vẫn rất đối tốt với tỷ, tỷ có thể tấn thăng đến bàn bộ hằng vương tiên cảnh cũng là nhờ chủ nhân giúp đỡ. diện mạo của chủ nhân rất tuấn tú nêu khi có người ngoài thì sẽ có bộ dạng ôn hòa cực kỳ dễ gần, còn