..-o0o..-
Mặc dù khả năng thôn phệ của ba người bóng ảnh, long sát cùng nguyên ma vô cùng khủng bố , khả năng chuyển đổi năng lượng của bọn họ cũng vô cùng mạnh nhưng cái gì cũng có quy luật cùng giới hạn của nó, mặc dù có thể nhanh chóng thôn phệ mọi thứ nhưng bọn họ cắn nuốt một lần nhiều như vậy thì cũng cần một thời gian dài để chuyển hóa cùng hấp thụ những thứ kia.
Bọn họ không thể giống như thánh gióng được, chỉ cần ăn vào thì có thể trong nháy mắt liền biến thành chiến thần bình loạn thiên hạ. cái này cũng là hạn chế của bọn họ, nếu có được năng lực giống như thánh gióng thì có lẽ xuân đức không qua bao lâu liền có thể xưng bá cao thiên rồi.
Sau một đêm càn quét, cắn nuốt không biết bao nhiêu là sinh linh thì ba người bóng ảnh, long sát cùng nguyên ma cũng quay trở về nơi xuân đức đang ở, trên mặt ba tên này lúc này lộ ra vẻ thỏa mãn.
Có điều do giết chóc quá nhiều, sát khí cùng oán khí trên người bọn họ cũng vô cùng kinh khủng. sát khí từ ba người tỏa ra mà khiến cho bốn người mộng vân , mộng tước, tiêu phúc, lệ dĩnh cảm thấy hô hấp khó khăn.
Duy chỉ có xuân đức là vẫn ngủ ngon lành như không cảm giác gì. cũng không biết là xuân đức lúc ngủ mơ thấy gì mà hắn liền cười khúc khích cả buổi, nước miếng cũng chảy ra ngoài, nhìn rất tức cười.
…..
Thời gian trôi nhanh, lúc này thì mặt trời đã lên cao. những tia nắng lúc này cũng xuyên qua những tán lá dày đặc chiếu vào bên trong tổ chim mà xuân đức đang ở lại.
Ánh nắng chiếu lên khuôn mặt xuân đức khiến cho hắn đang ngủ lúc này cũng phải tỉnh dậy.
Có vẻ hắn vẫn rất buồn ngủ nên khi đã ngồi dậy mà hắn còn ngáp dài một cái, sau đó hắn lấy tay dụi dụi mắt. nhìn chung quanh, nhìn thấy mấy người bóng ảnh , mộng vân thì hắn theo lệ thường dơ tay ra chào.
“ buổi sáng tốt lành.”
Thấy xuân đức tỉnh dậy thì ba người bóng ảnh, long sát,nguyên ma lúc này cũng cười nói :
“ buổi sáng tốt lành lão đại.”
Những người khác lúc này cũng học theo mấy người bóng ảnh chào hỏi xuân đức.
“ đội trưởng, buổi sáng tốt lành.”
Sau khi đã đỡ buồn ngủ thì xuân đức lúc này mới đứng dậy, vươn vai một cái. sau đó mới nhìn nhưng người khác ôn hòa hỏi :
“ mọi người đã ăn gì chưa, nếu chưa ăn gì thì chúng ta bây giờ ăn sáng.”
Những người khác nghe hắn nói thì đều lắc đầu tỏ ý chưa có ăn gì. tiếp sau đó xuân đức mang phần đồ ăn ngày hôm qua ra phân chia cho mọi người ăn sáng.
…….
Trong khi ăn sáng thì xuân đức nhìn qua bóng ảnh hỏi :
“ tối hôm qua làm sao? nhìn thấy ba người bọn đệ có vẻ rất vui.”
Bóng ảnh lúc này đang ngồi gặm một trái tim nghe xuân đức hỏi thì liền cười nói :
“ nơi này chính là bảo địa đấy đại ca, đám hung thú trong này có thể nói là nhiều đến đếm không hết, tối hôm qua đệ cùng với hai tên ăn hại này làm một vố lớn, càn quét khắp phương viên mấy vạn dặm quanh đây. chắc trong thời gian dài bọn đệ sẽ không thể tiếp tục cắn nuốt.”
Nghe vậy bóng ảnh nói vậy thì xuân đức hơi kinh ngạc, thôn phệ nhiều đến mức mà không thể tiếp tục thôn phệ, trường hợp này cũng là lần đầu tiên. có điều lúc này xuân đức lại nhớ đến chuyện gì đó, sắc mặt hắn hơi biến đổi nói :
“ như vậy mấy người bọn đệ có tìm thấy địa phương kia sao? địa phương chúng ta đang tìm ấy.”
Ba người bóng ảnh, long sát cùng nguyên ma lúc này nhìn nhau một cái, sau đó cả ba đồng thời cười khổ, bóng ảnh gãi gãi đầu nói :
“ cái kia đại ca thông cảm, mấy người bọn đệ buổi tối vui quá nên quên việc kia rồi, chỉ mãi giết chóc mà quên mất việc kia.”
Thấy ba người như vậy thì xuân đức cũng không có trách, hắn khẽ cười:
“ không vấn đề gì, dù sao thời gian chúng ta còn rất dài. với hôm nay cũng chỉ là ngày thứ hai mà thôi , cần gì phải vội. được rồi, thôi mọi người ăn đi, ăn xong chúng ta lại đi tìm nơi kia.”
Bóng ảnh cùng với hai người khác lúc này cũng cười cười. tiếp sau đó mọi người lại tiếp tục ăn sáng với nhau, trong bữa cơm thì chỉ có xuân đức cùng mộng vân thi thoảng trao đổi một chút, về phần những người khác đều giữ