..-o0o..-
Thời gian cũng không biết là đã đi qua bao lâu, đang lúc xuân đức ôm tiểu y nằm ngủ ở trong xe thì xe ngựa bất ngờ dừng lại, cùng lúc đó thanh âm ồn ào từ bên ngoài vọng vào trong này.
Một thanh âm khàn khàn của nam tử vang lên.
“ dừng lại. đường này không thể đi, các muốn vào trong tử vong sâm lâm thì chọn đường khác để đi.”
Tiếp đó xuân đức nghe đến tới giọng nói bất mãn của nhã phương vang lên:
“ vì sao không thể đi, các ngươi lại là người nào?”
Ngay sau là một giọng nói nam tử có phần trêu chọc vang lên:
“ lão đại, ta nhìn hai cô nàng này rất xinh đẹp, đã vậy tu vi còn không tệ. bằng không lão đại liền thu hai nàng làm thị thiếp.”
Hơi nhíu lại mày, xuân đức lúc này ngồi dậy, sau đó đi ra bên ngoài nhìn xem là có chuyện gì. tiểu y thấy hắn muốn ra ngoài thì cũng cầm lên song đao sau đó đi theo phía sau.
Vén lên cửa rèm che, xuân đức ló đầu ra bên ngoài hỏi:
“ chuyện gì xảy ra vậy?”
Nghe được thanh âm quen thuộc của tam thiếu gia, hai tỷ muội nhã phương cùng nhã uyên đồng thời quay lại nhưng lúc hai người đang định thưa bẩm thì dừng lại, bởi vì hai nàng không nhìn thấy tam thiếu gia quen thuộc của bọn họ đâu mà thay vào đó là một nữ tử xinh đẹp tuyệt luân, có điều trên thân lại đang mặc quần áo của tam thiếu gia.
Nhất là khi thấy vũ y cũng ló cái đầu nhỏ ra nhìn hai nàng thì cả hai không khỏi sửng sốt hồi lâu, bao nhiêu ngôn ngữ lúc này đều hóa thành sự kinh ngạc.
Sau một lúc lâu, nhã phương mới không quá xác định hỏi:
“ hai người là ai? vì sao lại ở trên xe ngựa của chúng ta? tam thiếu gia đâu rồi?”
Nghe được nhã phương hỏi thì xuân đức lúc này mới nhớ ra bộ dạng của mình lúc này, hắn bất đắc dĩ vô cùng, thở dài hắn tùy tiện bịa ra một cái cớ nói:
“ một lời khó nói hết, tu luyện xảy ra vấn đề mà thôi. hai người các ngươi cũng đừng quá để ý làm gì.”
Nhã uyên bối rối nói:
“ người thật sự là tam thiếu gia sao? thế nhưng tiểu cô nương này là ai?”
Xuân đức nhìn xuống tiểu y, hắn lúc này lại bịa ra một cái lý do đến hắn cũng không tin:
“ nha đầu này sao, lúc ta vào bên trong thì liền đã thấy nàng rồi, có lẽ nha đầu này đi lạc cũng nên, tới lúc về sẽ đi tìm người thân của nàng.”
Nghe công tử nhà mình nói như vậy thì trên mặt của nhã phương cùng nhã uyển đều là hiện lên vẻ “không tin tưởng”, có điều các nàng cũng không nói cái gì.
Nhưng đúng lúc này, một thanh âm không vui vang lên, cắt ngang cuộc nói chuyện của ba người:
“ các ngươi xem nơi đây là nơi nào, nếu như muốn nói chuyện thì tìm nơi khác mà nói chuyện. đây không phải là nơi cho các ngươi hàn huyên.”
Nghe được thanh âm này thì xuân đức lông mày không khỏi nhíu lại. hắn đưa ánh mắt nhìn qua người vừa lên tiếng. vừa nhìn hắn liền thấy một tên trung niên đại hán bộ dạng có phần dữ tợn, theo sau còn có mấy chục người nữa. tuy hắn không biết rõ tu vi của những người này nhưng khiến cho hai người nhã phương cùng nhã uyên không dám lỗ mãng động thủ thì chứng tỏ những người này có tu vi ít nhất đã là kim đan kỳ cao thủ.
Ngay lúc xuân đức định mở miệng nói chuyện gì từ phía sau vang lên tiếng thú xa, cùng lúc đó là tiếng quát mắng vang lên:
“người ở phía trước nhanh tránh đường.”
Xuân đức lần thứ hai cau mày lại, hắn nghe thanh âm phách lối kia thì trong lòng cảm thấy một trận khó chịu, đường thì rộng chứ không phải hẹp gì, bảy tám chiếc thú xa cùng nhau dàn hàng ngang đi còn được, vậy mà tên phu xe kia còn hô tránh đường.
“hí hí hí.”
Tốc độ của chiếc thú xa phía sau rất nhanh, không qua bao lâu thì đã tới ngay phía sau xe ngựa của xuân đức, sau khi tới gần thì thú xa phía sau tránh qua xe của xuân đức đi lên phía trước một đoạn, sau đó dừng lại.
Tên phu xe kia đi xuống, vẻ mặt tức giận, tay chỉ xuân đức quát:
“ các ngươi đám có mắt như mù này, có biết đây là xe của ai không? có tin ta liền sai người băm xác các ngươi thành thịt vụn rồi mang cho chó ăn không?”
Nhã uyên cùng nhã phương nhìn thấy chỉ là phu xe vậy mà cũng dám quát mắng công tử của bọn họ thì sắc mặt tái đi, đang định dạy cho đối phương một bài học thì việc bất ngờ phát sinh.
Chỉ thấy tiểu cô nương đang đứng bên cạnh công tử của bọn họ, rút ra một thanh đao sau đó ném đi.
“ xoạt…phúc..”
Thanh đao như lưu tinh bay đi, đâm xuyên qua miệng tên phu xe, lực đạo của thanh đao rất mạnh trực tiếp đính tên phu xe kia lên vách thùng xe.
Nhìn tên phu xe vừa mới đó còn lớn tiếng quát mắng, lúc này đã biến thành thi thể thì người ở đây đều là ngây người, ánh mắt không khỏi nhìn về phía vũ y.
Xuân đức cũng là như vậy, ánh mắt hắn lúc này cũng nhìn về phía vũ y, ánh mắt hắn giống như đang muốn hỏi “vì sao bé lại làm như vậy?”
Không biết có phải tâm linh tương thông hay không, vũ y lúc này dùng thanh âm non nớt nói:
“muội cảm thấy đại ca rất ghét người này, muội cũng ghét hắn, muội muốn hắn không nói được nữa.”
Nghe được lời tiểu y nói, xuân đức bất giác mỉm cười, sống một năm ở cái thế giới này, hắn cũng quen thuộc với nơi đây, mạng người tiện