Những sinh vật đi ra từ cửa không gian vẫn đang không ngừng đi ra, chúng tụ với nhau thành từng khu vực lớn, từng đàn , từng đàn. chật cứng cả một khu vực thiên địa.
Từ trên cao đang hưởng thụ máu tươi và linh hồn của những kẻ bị hắn giết , xuân đức nhìn về phương xa kia, có vô biên con mồi dành cho hắn, vỗ đôi cánh to lớn trong nháy mắt hắn đã xuất hiện tại khu vực của lũ sinh vật nhìn cũng có 90% giống loài người khác mỗi cánh tay có thêm một con mắt.
Trước sự ngỡ ngàng của những sinh vật mà xuân đức không biết tên này, lại một lần bầu trời chiếu những ánh sáng huyền diệu, đỏ và bích lục xuống mặt đất. không dừng lại đó hắn di chuyển khắp nơi một cách nhanh chóng tạo nên cả một bầu trời mộng ảo, không có một sự phản kháng nào tất cả mọi thứ đều quay lại lúc nó bắt đầu.
Ầm..ầm...ầm
Trong giấy phút hưng phấn quá độ hắn một kích lỡ tay phá nát mất không gian truyền tống của lũ tương tự nhân loại làm xuân đức có chút tiếc nuối, không còn một ai, nam nữ, già trẻ gì cũng thành chất dinh dưỡng của hắn, liếm liếm bờ môi, nhìn về phía lũ quái vật đa dạng về hình dáng, quá nhiều về số lượng kia hắn không kiềm lòng được cất tiếng cười vui vẻ
" thôi đến giờ chúng ta cùng nhau chơi đùa rồi, không biết các ngươi nghe hiểu lời ta nói không nhưng ta vẫn nói ..- rất vui đã gặp các bạn và hẹn vào kiếp sau gặp lại nhé..- hì hì "
Xong câu đó thì kĩ năng triệu hồi linh hồn quỷ dữ cũng được xuân đức bật hết công xuất, cái này thực ra chỉ làm màu một chút mà thôi, chứ mấy con ác dụt nhật nguyệt sơ kì thì làm gì được ai, quan trọng hơn là tạo sự hỗn loạn thú vị và giết mấy con cá nhỏ.
Cũng gần như lúc trước, tất cả đều biến thành hư vô chỉ còn lại máu tươi và linh hồn của những kẻ xấu số, nhưng bọn quái vật này cực kì điên cuồng, càng chết nhiều thì càng liều lĩnh xông lên, hết lớp này đến lớp khác , liên miên không dứt .
Sau khi giải quyết hết mấy cái tụ điểm đông đảo của bọn quái vật xuân đức độn lại ngay trước cánh cửa mà bọn quái vật chui từ bên trong ra, cứ nhóm quái vật nào xuất hiện là lại một lần bàn tay hư ảnh chụp xuống, không một con có thể chạy thoát, mọi thứ cứ lặp đi lặp lại như vậy cho gần 2 canh giờ .cho tới khi cánh cửa không gian kia tự đóng lại.... bọn quái vật phương xa còn sống lúc cánh cửa kia khép lại thì hoảng sợ chạy tán loạn khắp nơi.
...
.....
...
Nhìn cảnh tượng xung quanh hắn mĩ cười.
Nói thật lần này xuân đức cũng may mắn vô cùng, nếu quái vật mà cứ liên tiếp đi ra thì hắn cũng chỉ có thể bỏ chạy, nếu không có thiên phú hấp thu trí tuệ thì hắn đã hết mp lâu léc rồi, dùng binh mp nhiều bây giờ hắn đã nhờn thuốc rồi nên sự khôi phục quá nhỏ , không đáng kể.
Vừa lúc hắn miên man suy nghĩ vẫn vơ thì hắn cảm nhận được cơ thể như bóc ra từng lớp vô cùng đau đớn, hắn không có sự chuẩn bị gì nên ngay lập tức làm hắn hét lớn lên như con heo bị chọc tiết
A........a.........a..........a.........a.......a......úi trùi ui,