..-o0o..-
Vừa đi vừa nói chuyện cùng nhau, xuân đức lúc này đang rất kinh ngạc với những gì mà mộng vân vừa cho hắn biết. nhìn mộng vân đang đi bên cạnh hắn không quá xác định mà hỏi lại.
“ cô nói là rằng đã tìm ra được tung tích của 17 người cũng là kẻ giống chúng ta tại bên trong đế đô rồi sao? cô làm khi nào mà lại nhanh như vậy?”
Mộng vân lúc này cười nói :
“ cũng không có gì, chỉ là trùng hợp mà thôi. lúc trước ta vì tìm ngươi nên đã đi điều tra, trong lúc tìm ngươi thì vô tình phát hiện ra một số kẻ khả nghi. tiếp sau đó ta bắt đầu xác định từng người một, xem ngươi có ở trong đó không. nhưng kết quả làm ta thất vọng những kẻ kia tuy cũng là những người tham gia nhiệm vụ lần này có điều ngươi lại không nằm trong số đó. nhưng không ai ngờ lúc này những tư liệu kia lại có thể giúp ích.”
Xuân đức nhẹ gật đầu nói :
“ những tư liệu kia cô cứ đưa cho ta, việc còn lại để ta xử lý cho. mà cô nếu cảm thấy không an toàn cũng có thể ở cùng ta nhưng nếu cô không muốn thì ta cũng không ép.”
Trên khuôn mặt của mộng vân xuất hiện một chút do dự nhưng ngay sau đó liền được thay bởi thần sắc kiên định, nàng gật đầu nói :
“ nếu ngươi đã không chê ta phiền phức thì ta cũng mặt dày tới nương tựa vào ngươi vậy. đương nhiên ta sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ ngươi.”
Xuân đức lúc này nhìn qua mộng vân, nhìn cho tới khi cô nàng cảm thấy xấu hổ thì hắn mới nói :
“ ta chỉ muốn nói , tất cả mọi thứ đều do cô suy nghĩ quá nhiều, ta chưa từng có ý như vậy cả.”
Nghe được lời nói của hắn. cảm nhận được sự chân thành trong lời nói, mông vân hơi ngẫn ra, sau một lúc thì nàng ra hơi cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói :
“ ta biết rồi. cảm ơn ngươi.”
Khẽ mỉm cười, xuân đức lúc này một tay khoác vai mộng vân ghé sát vào tai nàng ta khẽ nói :
“ thực ra cô không phải là kẻ vô dụng đâu mà chẳng qua là không có tác dụng gì thôi. hắc hắc.”
Mộng vân vốn trong lòng đang cảm thấy ấm áp vô cùng nhưng khi nghe được xuân đức nói như vậy thì bao nhiêu hảo cảm của nàng dành cho hắn liền mất sạch, nàng lúc này không khỏi lườm xuân đức một cái sau đó dùng tay đấm cho hắn một phát.
Hành động này rõ ràng là đang trả thù xuân đức nhưng người ngoài nhìn vào thì lại thấy khác. bọn họ nhìn thấy hai người xuân đức cùng mộng vân có cử chỉ thân mật nhưng lại mang theo sự phóng khoáng, không kiêng dè gì cả. người không biết còn tưởng bọn họ là bàn từ nhỏ lớn lên bên nhau cũng nên.
…..
Sau khi đi được một lúc lâu thì rốt cuộc xuân đức cũng đã thấy được lớp học ma pháp của lan đóa.
Quan sát một chút thì xuân đức phát hiện cả một lớp mà chỉ có 20 người, trong lớp học viên độ tuổi cũng bất đồng, có người thì cũng 16-17 tuổi, có người chỉ độ 9-10 tuổi. mà nhìn quanh hắn cũng không có nhìn thấy người giảng dạy đâu cả, chỉ có đám học viên tốp 3 , tốp 4 túm tụm lại cùng với nhau.
Đảo mắt nhìn lướt qua một cái xuân đức liền đã nhìn thấy lan đóa, cô bé lúc này đang ngồi cùng với 2 người bạn khác đang dùng đũa phép chỉ vào một cái cây nhỏ.
Từ đũa phép phát ra một chút ánh sáng màu xanh, ánh sáng màu xanh kia chiếu lên cái cây non khiến cho nó nhanh chóng mọc ra một cái lá mới. có điều ba cô bé cũng chỉ là mới thức tỉnh ma pháp nên ma lực bên trong cơ thể không nhiều, cho dù cả ba cô bé cũng đã rất cố gắng nhưng cái cây cũng chỉ mọc ra thêm đứng một cái lá.
Sau khi cố gắng thêm vài lần mà vẫn thất bại thì cả ba cô bé liền ngồi bệt xuống thảm cỏ, vẻ mặt không vui nhìn cây đũa phép đang cầm trong tay.
Xuân đức đang đứng ở một nơi cách xa đó nhìn thấy cảnh như vậy thì không khỏi cười cười.
Mộng vân ở bên cạnh thấy hắn cười có phần gian gian thì không khỏi nói :
“ ngươi đừng có cười gian như vậy được không? nhìn ngươi lúc này không giống người tốt chút nào.”
Ngó con bé lắm miệng bên cạnh, xuân đức nhìn nàng bằng một mắt rồi nói :
“ ta cười mặc ta, mắc mớ gì đến ngươi. mà ta có nói ta là người tốt bao giờ đâu. thôi ta đi qua chơi với em gái ta. mấy người các ngươi đi đâu chơi thì đi đi. tí nữa gặp lại sau.”
Nói xong thì xuân đức liền nhanh chân đi qua bên phía lan đóa, để lại đám người mộng vân đang trợn mắt nhìn hắn.
Xuân đức lúc này vận dụng một chút năng lực,