( mình ra nước ngoài rồi, từ hôm nay mỗi ngày 1 chương nhé mọi người, sau khi quay về sẽ ra ổn định hơn. mọi người nhớ đánh giá cho mình mười điểm để có thêm động lực kiếm tiền nhé, lúc nào kiếm được nhiều tiền rồi lại quay về việt nam nằm ăn không với viết truyện phục vụ thú vui của bản thân cũng là phục vụ mọi người. cảm ơn cả nhà đã ủng hộ. chúc cả nhà buổi tối vui vẻ.)
..-o0o..-
Sau một lúc thì xuân đức đã đọc xong những tài liệu mà mộng vân đưa cho, hắn không ngờ những người cùng tham gia nhiệm vụ lần này giống như hắn cũng không thuộc dạng xoàng. có người là dong binh đỉnh cấp, có kẻ là thích khách đỉnh cấp, cỏ kẻ còn là nam tước, tử tước ….
Không những thế, mấy kẻ kia đều có được thế lực chống lưng, muốn đụng tới bọn chúng sẽ có không ít rắc rối. có điều xuân đức cũng không quá quan tâm, dù sao có gặp phải nhiều rắc rối hơn nữa cũng phải giết những kẻ kia.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, xuân đức có hỏi thêm mộng vân vài vấn đề, cô nàng cũng rất hợp tác , biết gì nói nấy không hề có một chút che giấu, nghe cô nàng giải đáp xong hắn hài lòng gật đầu, tiếp sau đó thì liền chuyển những tài liệu này cho ốc đinh đặc. nói hắn nghiên cứu cẩn thận mục tiêu cùng lên kế hoạch trước, ngày mai sẽ tiến hành kế hoạch.
Giao nhiệm vụ cho ốc đinh đặc xong thì xuân đức lại bắt đầu phân phó cho đám người ốc đặc nhĩ nhiệm vụ mới. vận dụng mạng lưới tình báo còn non trẻ tìm những kẻ khả nghi ở bên trong chu tước đế quốc, còn về phần những kẻ nằm ngoài chu tước đế quốc thì hắn đành phải buông tha.
Nhưng ngay vào lúc xuân đức đang phân phó cho đám thuộc hạ làm việc thì từ bên ngoài xe vang lên âm thanh của phi nhã.
“ chủ nhân, chúng ta bị người mai phục.”
Xuân đức nghe vậy thì cũng không khỏi ngẩn cả người ra. mai phục, sao tự dưng lại có người muốn giết mình? nhưng rất nhanh thì xuân đức liền loại bỏ suy nghĩ này, hắn lúc này nhìn qua mộng vân nói :
“ xem ra cừu nhân của cô tìm tới rồi. cô ở trong này, ta ra ngoài nhìn xem đám kia đến cùng là ai.”
Nói xong thì xuân đức liền đi ra khỏi thú xa, mộng vân thấy hắn đi ra ngoài thì liền cảm thấy bất an, nàng lúc này cũng không có ngồi ở bên trong mà đi theo hắn ra bên ngoài.
Vừa ra bên ngoài thì xuân đức liền đã nhìn thấy mấy chục cái thi thể nằm la liệt trên mặt đất. những cái thi thể kia chính là đám hộ vệ đại kiếm sư. đám đại kiếm sư kia bị người ta cho một kiếm xuyên tim, nhìn thủ pháp hẳn là một người ra tay.
Xuân đức nhìn quanh thì thấy nơi này là một nơi hoang vu, xung quanh thì toàn cây cối to lớn rất thích hợp để vây công. xuân đức cũng chẳng ngạc nhiên gì khi bản thân đang đi trên đường phố đế đô lại xuất hiện ở nơi này, hắn đoán bị địch nhân sử dụng truyền tống ma pháp cỡ lớn mang đến đây.
“ vèo vèo vèo…”
Đang lúc xuân đức quan sát xung quanh thì bất ngờ mấy tiếng xé gió vang lên, cùng lúc đó mười mấy mũi băng tiễn dùng tốc độ cực nhanh bắn thẳng đến đầu hắn.
Xuân đức né cũng chẳng thèm né, dơ tay lên sau đó làm động tác bóp nhẹ một cái. mấy chục mũi tên băng kia lập tức nát vụn ngay trên không trung.
Lúc này đây hắn mới chú ý đến đám người đang xuất hiện nơi đây vây công hắn, nhân số đối phương cũng không đông lắm, tầm vài trăm người, trong số đó cũng có vài tên có đẳng cấp “ thánh giả.”
Xuân đức vẻ mặt không đổi nhìn qua mộng vân đang ở bên cạnh hỏi :
“ có nhận ra mấy kẻ này không?”
Mộng vân lúc này vẻ mặt khó coi đáp :
“ là người của đại tế ti ái lâm.”
Nhếch môi lên khẽ cười, xuân đức chẳng quan tâm lắm mà nói :
“ vậy sao, mâu thuẫn nội bộ à. mà hình như đại tế ti ái lâm gì đó rất ghét ngươi thì phải, phái ra một lần nhiều như vậy thủ hạ đến giết ngươi. mà đám người vì sao lại không che giấu thân phận nhĩ , phải chẳng bọn chúng nghĩ có thể giết được chúng ta.”
Xuân đức vừa dứt lời thì từ bên phía đối diện có một nam tử mặc pháp bào màu đỏ cười lạnh lùng, dùng giọng âm trầm lạnh lẽo nói :
“ các ngươi nghĩ có thể là còn có cơ hội sống rời khỏi nơi đây nữa sao. có trách thì phải trách các ngươi lại là địch nhân với người không thể đắc tội.”
Hơi nhướng mày lên, xuân đức nghe ra cái gì đó trong lời nói của đối phương, không hiểu vì sao hắn nghe đối phương nói tới “ người không thể đắc tội” thì cảm thấy lần này chủ mưu đứng phía sau không phải chỉ có cái tên đại tế ti ái lâm gì gì đó mà còn một cơ số những kẻ khác nữa.
Nhìn qua phi nhã đang đứng cách đó không xa, xuân đức nói :
“ tiểu nhã lại đây.”
Phi nhã nghe hắn gọi thì vừa đề phòng địch nhân đột nhiên tập kích vừa từ từ lại gần. nàng một mặt cảnh giác