..-o0o..-
Trong khi xuân đức vẫn đang còn ở bên trong thần võ nguyên tháp tiến hành những nhiệm vụ đầy nguy hiểm thì ở bên ngoài , thời gian trúc mộng lam viên đóng cửa cũng đã đến.
Tất cả những người không có tiến vào bên trong thần võ nguyên tháp đều bị lực lượng thần bí truyền tống đi ra bên ngoài. đương nhiên cả vũ y cũng nằm trong số đó.
…..
Lúc này đây nàng cùng với mấy thuộc hạ thân tín của mình đang tại một cánh rừng rộng lớn. một cánh rừng bạt ngàn nhìn không thấy điểm cuối.
Sau khi bị lực lượng thần bí truyền tống tới nơi này thì vũ y liền cảm thấy bối rối. cái này có chút ra ngoài dự liệu của nàng, vốn dĩ lúc đầu nàng tính là sau khi đoạt được thần huyết, lại đi tới mấy nơi thí luyện khác giành luôn truyền thừa ở nơi đó.
Nhưng không ngờ sau khi nàng chỉ vừa lấy được bốn giọt thần huyết liền đã bị truyền tống đến nơi này.
Lần đầu rời xa xuân đức khiến cho nàng rất không quen, với nàng sợ tiên giới rộng lớn như vậy liệu sau này có gặp nhau nữa không. nghĩ tới sau này không gặp lại nhau nữa thì nàng liền cảm thấy lo lắng không thôi.
Giống như là nhìn ra được tâm tư của nàng, ở bên cạnh nàng huyết nô điệp vũ lên tiếng an ủi :
“ tiểu thư không cần lo lắng, đại công tử thần thông quảng đại sau khi đi ra ngoài chắc chắn sẽ tìm đến tiểu thư.”
Vũ y nhẹ gật đầu nhưng vẫn hơi lo lắng nói :
“ mặc dù đại ca thần thông hơn người nhưng tiên giới rộng lớn như vậy liệu huynh ấy có biết được chúng ta ở đâu mà tìm đến không? ta chỉ sợ huynh ấy không tìm được đến ta.”
Nhìn vẻ mặt lo lắng của vũ y, lại nghe lời nói của nàng như vậy thì người gần gũi nhất với vũ y là lục tuyết kỳ lúc này cẩn thận hỏi :
“ tiểu thư, người có phải hay không từ trước đến này chưa bao giờ rời xa đại ca của người.”
Vũ y đối với mấy tỷ muội bên cạnh cũng không có dấu diếm gì , nàng nhẹ gật đầu thành thật nói :
“ ừm, lúc ta còn bé thì luôn đã đi theo huynh ấy rồi. từ khi ta sinh ra cho tới nay chưa bao giờ rời xa huynh ấy cả. do ta không có phụ mẫu nên huynh ấy từ nhỏ đã chăm sóc ta. khi ta trưởng thành vẫn vậy. hai huynh muội chúng ta lúc nào cũng ở bên nhau.”
Mấy cô gái khác nghe song vũ y nói thì thần sắc mỗi người đều trở nên có cái gì đó quái dị. ánh mắt nhìn về vũ y lúc này cũng có chút khang khác. bọn họ lúc này chợt nhận ra, đừng nhìn tiểu thư tu vi kinh nhân, giết người không chớp mắt nhưng trên thực tế vẫn còn rất ngây thơ.
Vũ y cũng nhận ra mọi người khác thường, nàng cũng kỳ quái hỏi :
“ mấy người các ngươi làm sao vậy.”
Mấy cô gái nghe hỏi vậy thì lập tức giả vờ như không có việc gì, tuyết kỳ lúc này lại nói :
“ tiểu thư , thực ra không cần lo lắng đâu. trước tiên cứ tìm một nơi ở lại sau đó tính lại tính tiếp. tiểu thư cảm thấy thế nào?”
Ở bên cạnh điệp vũ cũng nói :
“ tiểu thư, lời của tuyết kỳ muội muội nói không sai, trước tiên chúng ta tìm một nơi ở lại , sau đó tìm cách quay về triều tịch chậu , quay về lam gia. đại công tử cùng chủ nhân sau khi đi ra ngoài nhất định sẽ đến nơi đó tìm tiểu thư.”
Vũ y nghe vậy thì nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý. nhưng ngay sau đó lại nhớ đến cái gì sắc mặt trở nên hơi khó coi nói :
“ lần này chúng ta ở bên trong kia nhiều chuyện như vậy. bắt gần hết thiên kiêu của các đại thế lực trong phong thần vực. việc như vậy nhất định sẽ không giấu được mọi người cảm thấy nên làm gì để ứng phó với việc này.”
Mấy cô gái khác nghe vậy thì lúc này cũng nhớ đến vấn đề nghiêm trọng kia. vốn dĩ bọn họ có trong tay lực lượng không hề nhỏ, mấy ngàn đầu hung thú vương cấp, còn có 4 đại hung thú chuẩn hằng vương tiên cảnh. nhưng mà cường giả hằng vương tiên cảnh bên trong một vực cũng có không ít.
Mà lần này bọn họ cơ hồ đã đắc tội gần như tất cả thế lực bên trong phong thần vực rồi. nếu như bọ tập thể 7-8 hằng vương tiên cảnh vây công thì bọn họ cũng khó mà bảo mệnh.
Sau một hồi trầm mặc thì nữ y sư ít nói ngọc điệp lên tiếng :
“ tiểu thư, em thấy chi bằng trước tiên chúng ta tạm lánh phong mang đi đã. chẳng phải tiểu thư còn có