Tiểu mi nhon xuân đức lúc này vung tay lên, một cái ghế tựa tí hon xuất hiện, sau đó hắn có phần uể oải ngồi lên, thở dài thườn thượt nói :
“ vậy à. anh trong này đang chán sắp chết rồi đây. anh gặp phải một cái nhiệm vụ sinh tồn ở thế giới ma pháp, sau khi làm xong nhiệm vụ còn phải ở lại sống thêm 5-6 năm nữa. ngày nào cũng ăn xong rồi ngủ, ngủ dậy rồi ăn tiếp. à mà đúng rồi, đám người vô địch, lan lan, bé heo,tiểu thất có thể ra ngoài rồi.”
“ ồ” vũ y kinh ngạc kêu lên, nàng cũng không ngờ mấy người lan lan có thể ra ngoài được rồi. nàng ngay lập tức hỏi :
“ vậy mọi người có khỏe không?”
Xuân đức mi nhon gật đầu nói :
“ khỏe, cả nhà duy có mình anh là ốm yếu bệnh tật thôi. em không thấy bộ dạng của anh hiện tại sao. mới vừa chết đi trọng sinh lại nên bây giờ lại biến thành bộ dạng mười mấy tuổi. chán.”
Nghe xuân đức nói như vậy thì vũ y liền cực độ quan tâm hỏi :
“ nguy hiểm như vậy sao anh không rời khỏi nơi kia đi. mà anh có bị làm sao không? có còn bị thương không ?”
Trước biểu hiện quan tâm của cô em gái xuân đức cảm thấy thỏa mãn vô cùng, hắn cười khì khì nói :
“ yên tâm, yên tâm, cô bé không cần lo lắng. sau khi phục sinh chỉ mất một chút đạo vận mà thôi không có gì đáng lo, với năng lực kia cũng đã phục hồi. lúc trước là anh bất cẩn thôi , sau này sẽ cẩn thận hơn. thế ở bên trong trúc mộng lam viên em có nhận được gì không?”
Cũng không biết có phải là do niềm tin mù quáng dành cho xuân đức hay không mà khi nghe hắn nói yên tâm thì nàng liền cảm thấy yên tâm hơn hẳn. nhẹ gật đầu, vũ y nói :
“ em có cái này cho anh xem này.”
Vừa nói thì nàng liền lấy ra mấy giọt thần huyết mà nàng chiếm được ở bên trong “ huyết thần trì”.
Xuân đức nhìn thấy vũ y lôi ra mấy tảng đá bên trong có vài giọt máu thì nghi hoặc không thôi, hắn đứng dậy đi tới bên cạnh tảng đá sờ tay lên thử cảm nhận. nhưng mà khiến cho hắn thất vọng rồi, hắn chẳng cảm nhận được gì cả.
Bất đắc dĩ , hắn nhún vai nói :
“ cái linh thể hiện tại phế quá, ngoài trừ có một chút pháp lực ra những phương diện khác phế toàn tập. mà bên trong mấy cục đá này là thứ gì vậy, hẳn là thứ rất quý trọng đúng không?”
Vũ y lập tức kể công nói :
“ thứ này là thần huyết mà em chiếm được tại huyết thần trì đấy , anh thấy em có lợi hại không nào?”
Xuân đức không một chút do dự liền cho vũ y một lời tán dương , hắn dơ ngón cái lên nói :
“ đỉnh của đỉnh luôn.”
Vũ y lập tức híp mắt cười “ hi hi.”
Hai người nói chuyện cùng với nhau rất vui vẻ, cứ một lúc thì vũ y lại cười “ hihi”, tuy chỉ nói chuyện với nhau có một lúc nhưng số lần vũ y có khi đã bằng mấy năm nay cộng lại rồi.
Mấy người điệp vũ, tuyết tâm, tuyết kỳ, ngọc điệp, thanh thanh ở bên cạnh nghe không hiểu hai người nói cái gì nhưng thấy tiểu thư cuối suốt như vậy thì bọn họ cũng cảm thấy vui lây.
Thực sự mà nói thì bọn họ lúc này cũng bắt đầu có cảm giác thấy thích thích tiểu thư của chính mình rồi, không ngờ lúc tiểu thư dùng khuôn mặt thật cười lên lại mê chết người không đền mạng như vậy.
Không nói đến cái khuôn mặt xinh đẹp khiến người người ghen ghét kia, chỉ tính riêng lúc vũ y cười lên lộ ra cái răng khểnh cũng đã khiến cho người ta cảm thấy thích rồi, kết hợp với cái khuôn mặt kia nửa quả thực nam nữ đều thông sát.
Vũ y đang nói chuyện vui vẻ cùng với xuân đức lúc này cũng cảm nhận được cái gì đó không đúng lắm, lúc nàng nhìn lại thì thấy mấy tùy tùng của mình đều đang dùng ánh mắt có phần mê luyến nhìn bản thân thì không khỏi cảnh giác nói :
“ mấy người các ngươi dùng ánh mắt như vậy nhìn ta là thế nào, định có ý đồ xấu gì với bản tiểu thư sao?”
Nghe vũ y nói thì xuân đức lúc này cũng mới nhớ đến nơi này còn có mấy người khác, hơn nữa lại còn có vài tên nam nhân. trong lòng hắn cảm thấy rất nghi ngoặc, không biết từ khi nào tiểu y của hắn lại không ghét nam nhân nữa rồi.
Hắn lúc này chuyển qua ngôn ngữ tiên giới hỏi :
“ mấy người bọn họ là ai vậy tiểu y?”
Vũ y lúc này cũng chuyển qua ngôn ngữ tiên giới đáp :
“ là mấy người thuộc hạ muội mới thu nhận đó mà. để muội giới thiệu cho huynh biết.”
Tiếp sau đó vũ y bắt đầu chỉ vào từng người nói :
“ người này ca cũng biết rồi đấy, nàng ta là điệp vũ.”
Xuân đức gật đầu nói :
“ hóa ra nàng ta là huyết nô của lão nhị à, hẳn nàng ta cũng đang đeo mặt nạ phải không?”
Cũng không đợi vũ y trả lời thì điệp vũ lúc này đã tháo mặt nạ ra, lộ ra dung mạo thực sự của bản thân, nàng ta đối với xuân đức rất lễ phép nói :
“ điệp vũ xin ra mắt đại nhân.”
Xuân đức không nói gì , chỉ nhẹ gật đầu một cái.
Tiếp