..-o0o..-
Nhưng ngay khi cầm hai cái thẻ ngọc ở trong tay sắc mặt xuân đức liền đen lại như đít nồi, hắn lúc này chỉ kém chửi má nó. hắn vốn tưởng hai tên kia còn dư nhiều công trạng lắm kia, ai ngờ hai tên kia còn dư không tới 100 điểm công trạng, một tên dư 60 điểm, một tên dư 35 điểm.
Nhưng suy nghĩ một chút hắn liền hiểu rõ việc này làm sao lại thành ra như vậy , trong này nguy hiểm trùng điệp, đến ngay cả hắn cũng có khả năng chết đi huống gì là những người khác, vì vậy thường mọi người có một chút điểm công trạng liền tiến hành đi trao đổi để nâng cao thực lực hay mua bảo vật, dù sao tăng lên được chút thực lực nào thì liền đảm bảo thêm một chút, khả năng sống cũng nhiều hơn một ít.
Tâm tình xúc động muốn mắng người của hắn lúc này rất nhanh biến mất, hắn cẩm hai tấm thẻ ngọc trong tay ném cho mộng vân nói :
“ thưởng cho cô này.”
Mộng vân nhanh tay tiếp lấy hai tấm thẻ ngọc, vốn nhìn sắc mặt của xuân đức lúc nãy là đã nghi nghi rồi nhưng đến khi nàng nhìn vào số điểm công trạng ghi trên hai tấm thẻ thì mới rõ làm sao. lúc này nàng cũng không khỏi lườm cho xuân đức một cái, sau đó liền cất hai tấm thẻ kia vào bên trong ngực.
( lưu ý: thẻ ngọc ghi lại điểm công trạng không cách nào để vào bên trong nhẫn không gian.)
Thấy cô nàng lườm mình thì xuân đức khẽ mỉm cười, có điều không biết tác động điểm nào vết thương khiến cho hắn ho khan kịch liệt.
“ khụ khụ...khụ khụ…”
Ho một hồi kịch liệt khiến hắn khạc ra cả máu tươi. lúc này mộng vân cũng tiến lại gần lo lắng hỏi :
“ tình hình thế nào rồi? ổn chứ?”
Vẫn như mọi khi, xuân đức lúc này cười nói :
“ không chết được, chỉ là trọng thương lúc trước chưa lành mà thôi. thôi ta đi trị thương cái đã, cô ở đây để ý tới hai tên kia nhé, bọn chúng mà dám đi ra thì nói với ta.”
Vừa nói xuân đức vừa dùng ánh mắt lạnh lẽo đảo qua hai người khác, lôi địch cũng nữ tử đang đứng bên trong lồng bảo vệ nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của xuân đức thì không khỏi rùng mình mấy lần, ngay khi ánh vừa tiếp xúc với nhau hai người kia liền quay mặt đi nơi khác trên cơ bản bọn họ không dám đối mặt với ánh mắt của xuân đức.
Mộng vân nhẹ gật đầu nói :
“ đã biết, ngươi an tâm đi , có ta ở đây sẽ không ai dám làm hại ngươi.”
Nghe được mấy lời này của mộng vân thì xuân đức không khỏi cảm thấy quái lạ. nhìn cô nàng thêm vài lần bỗng dưng hắn nở một nụ cười có vài phần thâm ý, mộng vân nhìn thấy nụ cười kia của hắn thì rất không được tự nhiên, trên mặt tự nhiên đỏ lên, hơi ngượng ngùng cúi đầu xuống.
…….
Tiếp sau đó xuân đức một lần nữa để lại một bộ thế thân sau đó tiến vào bên trong “ không gian vong linh” trị thương.
Vừa tiến vào thì hắn liền đã được mấy cô em gái chăm sóc tận tình , chu đáo, thanh huyền" bé heo" lúc này cũng vận dụng lực lượng của hắc ám mẫu thụ mà giúp đỡ hắn khôi phục.
Về phần lan lan, tiểu thất thị hợp với vô địch tạo thành “ tam sinh trận” giúp hắn tăng nhanh tốc độ trị thương.
Xuân đức bị thương lần này có thể nói là vô cùng nghiêm trọng, nghiêm trọng đến mức tí nữa thì không giữ lại được cái mệnh nhỏ.
Vào lúc thời điểm bóng ảnh thuế biến, cần rất rất nhiều năng lượng, năng lượng tâm ma cùng với vật chất tối ở xung quanh nhìn như là rất nhiều nhưng lại không đáng bao nhiêu.
Vì vậy mà hắn lúc đó phải thông qua tứ dực trận rút đi gần cạn linh hồn của long sát cùng nguyên ma , nếu không phải lực lượng thân thể hai tên kia không thể rút đi thì hắn cũng đã sớm rút luôn, có điều như vậy cũng không đủ, đến lúc sau vì để thành toàn cho bóng ảnh tiến hóa thành công hắn phải vận dụng cả thân thể lẫn linh hồn hắn tiến thành hiến tế.
Nhưng trong cái rủi cũng có cái may, vốn tưởng lần này sẽ tiến hóa thất bại nhưng không ngờ lại thành công, mặc dù thành công nhưng cả hắn lần bóng ảnh đều bị thương nghiêm trọng, hắn thì lâm vào hôn mê còn bóng ảnh lâm vào ngủ say.
Nếu ở bên ngoài thì sẽ không cảm nhận được gì nhiều, chỉ có người tự thân trải nghiệm mới thấy lúc trước hung hiểm đến nhường nào.
……
Thời gian từ từ trôi qua. cũng không biết là bao nhiêu năm, xuân đức vốn đang ngồi yên tĩnh trị thương đột nhiên mở bừng hai mắt ra. ngay khi hắn vừa mở hai mắt ra thì vô địch ở cạnh đó liền hỏi :
“ làm sao vậy? có chuyện gì sao?”
Xuân đức lúc này hơi nhíu mày nói :
“ tự dưng trong lòng ta cảm thấy bất an quá lão, lão tính xem cho vũ y một quẻ đi. con bé ở bên ngoài không biết có gặp phải chuyện gì xấu hay không?”
Nhưng người khác nghe hắn nói vậy thì sắc mặt lập tức ngưng trọng hơn hắn, linh giác của người tu tiên vô cùng cường đại vì vậy linh cảm thường không sai.
Vô địch lúc này cũng không chậm trễ, hắn lấy ra một cái mai rùa, bỏ vào bên trong vài đồng vàng sau đó lắc nhẹ vài cái rồi đưa lên sát gần tai lắng nghe.
Mới vừa nghe thì sắc mặt hắn vẫn bình thường nhưng được một lúc thì sắc mắt càng thêm khó xem, mọi người thấy biểu hiện của hắn thì thần sắc càng thêm bất an.
Được một lúc thì vô địch thu cái mai rùa kia về rồi nói :
“ đại hung. nha đầu kia đang gặp nguy hiểm.”
Vừa nghe vậy thì sắc mặt xuân đức liền trầm xuống, có điều bên trong mắt hắn cũng không có sự hoảng loạn mà thay vào đó là sự lãnh tỉnh đến đáng sợ. nhìn qua vô địch hắn kiên quyết nói :
“ vận dụng thứ kia đi lão, an toàn của tiểu y quan trọng hơn.”
Nhìn thấy ánh mắt của hắn lúc này, vô địch cũng không nhiều lời hay có một chút do dự nào mà lập tức nói :
“ điều đó là tất nhiên, chúng ta lên tầng ba, thứ kia ta bố trí bên trong lâu đài sinh mệnh.”
Mọi người đồng thời gật đầu một cái sau đó liền đi lên