Đánh cướp chỉ bắt đầu không biết từ khi nào, nhưng việc rút lui thì mọi người ai cũng thấy, tất cả bảo vật khi được mọi người lấy ra đặt trước mắt thì đồng loạt biến mất, cả cái huyết bia khổng lồ và cả cô gái như thiên sứ và ác ma kia nữa, mọi thứ như chưa từng xuất hiện, không một vết tích cứ như vậy tan biến vào hư không.
Do mất đi tinh huyết quá nhiều mà đa số mọi người chỉ có thể ngồi không thể đứng dậy được, xuân đức nhìn thấy cảnh này thì mỉm cười vui vẻ, cảm giác làm kẻ chủ mưu thế này rất thú vị. bỗng nhiên hắn cảm nhận được ánh mắt nào đó chú ý hắn, nhìn về phía thiên khung xuyên qua hàng vạn dặm hắn thấy mấy lão già đang dùng một loại dụng cụ gì đó quan sát nơi đây. trong đó cũng có người quen mà hắn biết là tên lão già khi hắn vừa tới nơi này.
Nở một nụ cười bí hiểm, hắn quay lai phía sau ra vẻ không có chuyện gì nói thanh trúc :
" không cần đau lòng, xem như là của đi thay người đi, về tông môn lại xin một bộ là, muội muội ngươi đừng quá thương tâm như vậy"
Thanh trúc trắng mắt nhìn hắn, đúng là vô liêm sỉ không có biên giới, đã ăn cướp còn ra vẽ đáng thương, nhưng nàng cũng không nói sao cả, dù sao người bị cướp không phải là nàng, ai bị người đó ráng mà chịu. nàng gật gật đầu rồi dưới con mắt mọi người rời đi nơi này.
Đương nhiên xuân đức cũng đi theo luôn rồi, chẳng còn gì có thể kiếm chác được cả mà, ở lại đây nhìn làm gì cho mệt. thấy lăng thanh trúc đi như gặp dụt hắn kì quái hỏi " nhóc, ngươi chạy cái gì à, có ai làm gì ngươi đâu cơ chứ, hay ngươi lâu ngày quá không tắm bị gì rồi cần xử lý gấp hả ".
Lại nghe những lời chọc tức của xuân đức, thanh trúc hệt như quả bóng sắp nổ , tức giận nói " ta phải cách xa ngươi một chút nếu không sẽ bị tức giận mà chết, hừ hừ, ngươi theo ta làm gì cơ chứ ?".
" thì theo nhóc đi đây đi đó thôi, lần đầu vào nơi này không quen, nhìn nhóc có vẻ khá quen với nơi này sao nên ta theo ? xuân đức thản nhiên nói.
Thanh trúc ngạc nhiên nói " lần đầu tiến vào sao ? sao có thể như vậy được , còn tưởng ngươi là ăn cướp chuyên nghiệp ở nơi đây cơ chứ, hừ hừ ".
" này , này, đừng làm bẩn thanh danh của ta, ngươi như ta chỉ là hay mượn đồ rồi quên trả lại thôi, ai lại làm chuyện có đức như vậy cơ chứ. thôi không nói chuyện củ chuối đó nữa, bây giờ chúng ta đi đâu đây"
" đương nhiên là đi về tông môn rồi, còn đi đâu được nữa, cái chiến trường này rất nguy hiểm ta cũng không muốn mất cái mạng nhỏ ở đây á"
" trong này có chỗ