..-o0o..-
Không gian vong linh tầng 2.
Lúc này đây tại xung quanh hắc ám mẫu thụ mấy người xuân đức, thanh huyền"bé heo" , lan lan , tiểu thất , vô địch đang xếp bằng ngồi trị thương.
Ở xung quanh bọn họ là một mảnh tinh quang màu xanh lục nhìn vô cùng xinh đẹp. những tinh quang màu xanh lục là từ trên thân thể hắc ám mẫu thụ bay ra. vô số tinh quang kia rơi xuống được đám người xuân đức hấp thụ, mỗi lần hấp thụ một chút tinh quang thì khí tức của mỗi người lại khôi phục thêm một ít.
Sau lần sử dụng “ vượt giới truyền tống” đưa bóng ảnh tới bắc thần châu giúp đỡ vũ y thì cả 5 người đều bị nội thương không nhẹ, hơn thế nữa , một lần truyền tống này cũng trực tiếp tiêu hao tất cả năng lượng cấp cao mà vô địch tích lũy.
……
Vẫn đang cùng nhau tu luyện, đột nhiên xuân đức mở mắt ra. hắn vừa mở mắt ra thì tất cả những người khác cũng đều cảm ứng được mà đồng thời mở mắt ra.
Vừa mới mở mắt ra thì vô địch lập tức liền hỏi :
“ có chuyện gì?”
Nhìn thần sắc lo lắng của vô địch thì xuân đức cười nói :
“ không có gì cả, ta chỉ định đi ra bên ngoài làm chút việc mà thôi, mọi người cứ tiếp tục trị thương đi.”
Nghe hắn nói không có việc gì thì tất cả mọi người đều nhẹ thở ra một hơi, vừa rồi mọi người chỉ sợ hắn lại nói ra cái gì linh cảm chẳng lành.
Vô địch lúc này phẩy phẩy tay nói :
“ lần sau có mở mắt thì từ từ mở mắt, đừng có đột nhiên mở ra như vậy làm chúng ta tưởng có việc gì, được rồi mi đi đâu thì đi đi, đừng có ở nơi này nữa. mi đứng ở đây là ta cảm thấy có chuyện chẳng lành sắp đến.”
Nhìn bộ dạng ghét bỏ của vô địch thì xuân đức nhún nhún vai chẳng thèm để tâm nói :
“ lần trước lão nói cần những thứ gì ấy nhỉ, lúc trước lão nói mà ta quên mất tiêu rồi.”
Nghe hắn nói đến việc kia thì vô địch lập tức thay đổi một bộ sắc mặt khác, tên này lúc này nở một nụ cười vô cùng đê tiện nói :
“ không sao , không sao, ta đã chuẩn bị sẵn rồi. mi chỉ cần chiếu theo danh sách mà mua thôi.”
Vừa nói thì vô địch liền ném cho xuân đức một tờ giấy. đưa tay chộp lấy tờ giấy, xuân đức vừa nhìn thì thấy giật nảy cả người, một cái danh sách dài thật dài. hắn vừa nhìn vừa đọc :
“ hạt giống huyết hồn thảo , sinh tử hoa , luyện hồn hoa, thánh linh băng hồn mộc , tương tư mộc….”
Một cái danh sách dài thật dài, tất cả đều là “ hồn thảo”. xuân đức mặc dù cũng chẳng biết lão bạn già cần nhiều hạt giống “ hồn thảo” như vậy làm cái gì nhưng cũng không hỏi nhiều, hắn gật đầu nói :
“ ừm, nếu có thì ta sẽ giúp lão thu gom, mà phải rồi số lượng cần nhiều không?”
Vô địch lập tức đáp :
“ mỗi loại cần 3 hạt là được.”
Gật gật đầu , xuân đức nói :
“ ừm, mà chỉ vậy thôi sao? mấy loại đất cát lần trước có phải mua thêm không?”
Vô địch lắc đầu nói :
“ mấy thứ kia đã đủ, với ta cũng nghiên cứu ra cách chế tạo rồi nên không cần mua nữa. chỉ cần mua mấy loại thảo mộc kia là được.”
Nhẹ gật đầu, xuân đức nhìn qua mấy đứa em gái hỏi :
“ mấy đứa muốn mua cái gì không?”
Ba cô em gái nhìn nhau một cái sau đó đồng thời lắc đầu. xuân đức thấy vậy thì khẽ nhếch miệng cười, tiếp sau đó hắn liền rời khỏi không gian vong linh đi ra bên ngoài.
…….
Trao đổi với thế thân bên ngoài, xuân đức lập tức xuất hiện ở không gian chờ tầng 7 thần võ nguyên tháp. lần này rất may mắn, lúc hắn mở mắt ra thì cũng không có nhìn thấy ai đang vây quanh hắn. ở gần đó mộng vân vẫn đang tu luyện, cách đó xa xa hai người lôi địch cùng nữ tử không biết tên vẫn đang bên trong cái lồng bảo vệ.
Lúc hắn quay lại nhìn hai người thì hai người kia cũng mở mắt ra nhìn hắn. ánh mắt đôi bên va chạm nhau , hai người kia lập tức nhìn đi nơi khác. xuân đức thấy vậy thì mỉm cười nói :
“ chúng ta rất nhanh sẽ lại cùng nhau đi làm nhiệm vụ, ta rất mong chờ ngày đó đấy.”
Lúc hắn nói ra lời này thì sắc mặt hai người kia lập tức âm trầm vô cùng, lôi địch lúc này hừ lạnh một tiếng sau đó tiếp tục xếp bằng ngồi tu luyện, nữ tử còn lại cũng là như vậy.
Cũng vào lúc này, ở cách đó không xa mộng vân mở mắt ra nhìn hắn hỏi thăm :
“ thương thế của ngươi sao rồi?”
Nhẹ gật đầu mỉm cười, xuân đức đứng dậy vặn người một cái rồi nói :
“ ổn cả rồi, mọi thứ đều đã khôi phục không sai biệt lắm, thôi ta đi mua một chút đồ đây, mộng vân cô có cần ta mua cho một ít dưỡng hồn đan không?”
Mộng vân nghe hắn nói thì liền biết là hắn đã biết được chuyện kia, vì đã đoán được từ trước rằng xuân đức đã biết được việc kia nên lúc này trên mặt nàng cũng không có lộ ra biểu hiện thất thố, nàng nhẹ gật đầu nói :
“ mua cho ta một ít đi, điểm công trạng lần trước ngươi nợ ta vẫn còn chưa trả đâu đấy.”
“ khụ khụ” , xuân đức giả vờ ho hẹ mấy tiếng, sau đó nói :
“ biết rồi , chỉ là một ít điểm công trạng thôi mà. ta chẳng lẽ còn ăn quỵt chút tiền đó của thuộc hạ sao?”
Mộng vân rất không khách khí bóc trần hắn, nàng lơ đãng nói :
“ hình như có người nào đó mượn 2 lần nhưng vẫn chưa có trả lại thì phải. không biết là ai đây ta.”
Vốn dĩ còn định nói thêm mấy câu đã kích xuân đức nhưng lúc mộng vân nhìn lại thì đã thấy xuân đức biến đi đâu mất tiêu rồi, trên mặt nàng lúc này xuất hiện một nụ cười thật tươi, sau đó nàng cũng giống hai người khác nhắm mắt lại tu luyện.
..-o0o..-
Sau khi