..-o0o..-
Những ngày tiếp theo xuân đức cùng mộng vân đều ở lại vương lâm phủ, ở bên trong đại viện của lâm thừa vũ.
Trong mấy ngày này, dưới sự giảng giải của lâm thừa vũ cùng muội muội của hắn lâm kinh hương thì xuân đức cùng mộng vân cũng biết được nơi này là nơi nào.
Thế giới nơi này có tên có gọi lôi phong đại lục, tên của cả đại lực này được lấy theo tên của một tên đại năng tu phong lôi song hệ, nghe lâm thừa vũ nói thì tên kia đã bước vào thần cảnh. còn về thập phương thần cảnh là cảnh giới gì thì xuân đức cũng không rõ lắm.
Của đại lục chia làm bốn vực, tuy đều gọi là vực như so với tiên vực thì có mấy vạn cái vực của cái đại lục này đều không bằng một góc của một vực nhỏ nhất tại tiên giới.
Vị trí của hắn hiện tại ở nam vực, nghe nói nơi này võ đạo, lẫn thuật đạo đều phát triển thấp kém nhất trong các vực, người của nam vực đi ra đều bị bạn bè các vực khác kì thị xa lánh.
Còn về phần vương lâm phủ lại là một thế lực lớn tại một cái quốc gia tu chân nhỏ ở nam vực. nghe nói người có tu vi đứng đầu ở cái quốc gia gọi là nam việt quốc này cũng chỉ có tu vị luyện hư sơ kỳ mà thôi.
Nghe xong lâm thừa vũ giảng giải , xuân đức cũng không cảm thấy gì, dù sao trong mắt hắn hiện tại thì cả cái đại lục này cũng giống như một cái tu chân tinh cấp thấp , cũng đều là nơi chim không thèm ị mà thôi. ở nơi nào còn không phải giống như nhau. nam vực, đông vực, hay bắc vực gì đó trong mắt hắn cũng vậy thôi.
……
Sau nhiều ngày ăn không ngồi rồi vô nghĩa thì hắn cũng bắt đầu chỉ dạy lâm thừa vũ, có điều tên này tư chất có thể nói là phế nhất trong những người mà hắn gặp được. khả năng lĩnh ngộ cùng tiếp thu của tên này cực kỳ thấp, lắm lúc giảng giải cho tên này khiến hắn tí nữa nổi khùng.
Thực sự mà nói thì tên này ngoài trừ bản tính rất lương thiện cùng sự cần cù hơn người ra thì không còn ưu điểm gì khác.
……
Ngày hôm nay vẫn giống như bao nhiêu ngày, tại diễn võ trường của lâm gia.
Xuân đức đang chỉ đạo cho lâm thừa vũ tu luyện kiếm kỹ. có điều sắc mặt của xuân đức lúc này rất không tốt nhìn lâm thừa vũ.
Hắn nhẹ dùng hai tay vừa xoa xoa huyệt thái dương vừa liếc mắt nhìn lâm thừa vũ bất đắc dĩ nói :
“ ngươi sao lại có thể đần như vậy, ta cảm thấy ta đã rất đần rồi không ngờ ngươi lại còn đần hơn ta nửa, chỉ có 2 chiêu mà thôi, luyện cả hơn nửa tháng rồi vẫn sai cơ bản.”
Lâm thừa vũ lúc này ngượng ngùng đứng nơi đó gãi đầu nói :
“ tà thiếu, ta lại làm sai ở điểm nào à? sao ta cảm thấy mình làm không có sai à.”
Nhìn cái vẻ mặt ngây ngô kia của lâm thừa vũ mà xuân đức cảm thấy một trận bất lực, giờ hắn mới biết muốn dạy dỗ một người thành tài là cần nỗ lực lớn đến mức nào, nếu như học trò thông minh một chút còn đỡ chứ gặp mấy tên đần đần, dù hao hết cả tâm lực thì cũng chẳng thấy khởi sắc gì.
Thở dài một hơi, xuân đức nói :
“ chiêu thức người ta đơn giản dễ thi triển, lúc vào trong tay ngươi nó bỗng chốc rườm rà phức tạp, ta nói rồi người đừng có tự sáng chế ra mấy cái động tác dư thừa nữa, giống như chiêu ly hận thiên người ta thì hơi nghiêng người chém ra vì sao ngươi cứ phải nghiêng người sau đó thì xoay người chém ra. nhìn thì đẹp thật đấy có điều cái chúng ta truy cầu là nhanh chuẩn , tàn nhẫn, không phải màu mè hoa lá cành. còn nữa.. à mà thôi đi.”
Xuân đức vốn đang còn định nói cái gì nhưng nhìn cái bộ dạng ngây ngô , ngượng ngùng kia của lâm thừa vũ thì hắn hết muốn nói luôn.
Nhìn qua cô nàng mộng vân đang đứng cách ở nơi kia không xa cười trộm nói :
“ vân, lại đây ta có việc muốn nhờ.”
Mộng vân lúc này thu lại nụ cười, làm một bộ nghiêm túc đi tới trước mặt xuân đức nói :
“ làm sao? có việc gì à.”
Vừa nói nàng vừa liếc nhìn lâm thừa vũ, thấy hắn đang ngây ngô gãi đầu thì không khỏi che miệng cười duyên.
Xuân đức lúc này hữu khí vô lực nói :
“ ta cảm thấy mình hết duyên cùng với tên đần này rồi, dạy cho hắn 3 chiêu tịch diệt thiên, ly hận thiên, thiên ngoại thiên phiên bản thu gọn. dạy cả tháng rồi mà đến cơ bản vẫn