..-o0o..-
Cất đi huyết kiếm, huyết vận lần nữa vung tay lên, vô số nhẫn không gian, các loại bảo vật đang nằm trên mặt đất đều bay vào trong tay hắn.
Hắn nhìn qua những thứ kia một lượt nếu thấy chiếc nhẫn không gian nào hay kiện bảo vật nào còn lưu lại hồn niệm ấn ký thì tranh thủ xóa đi, tiếp sau đó hắn đưa tất cả cho ngọc khiết rồi nói :
“ đi thôi tiểu sư muội, nơi này rất nhanh sẽ có người tới.”
Nói xong thì hắn liền hóa thành một đạo quang mang bay đi về phương xa. ngọc khiết thấy hắn rời đi thì cũng nhanh chóng đuổi theo, sau khi đi được một đoạn thì nàng nhịn không được quay lại nhìn một cái.
Trong mắt nàng lúc này hiện lên sự bi thương nhưng rất nhanh sự bi thương kia liền bị ẩn đi, dù sao ở tu chân giới, người chết chỉ là điều bình thường mà thôi, ngày nào không có người chết đi.
Người tu chân tuổi thọ rất dài , thiết nghĩ nếu như không có nhưng chàng chém giết lớn thì có khi , không qua bao nhiêu năm cả tiên giới liền không đủ chỗ cho người sống rồi.
…..
Sau khi tìm được một nơi tương đối ẩn núp thì huyết vận lập tức hướng về phía ngọc khiết nói :
“ chúng ta thời gian tiếp theo sẽ ở nơi này, sư muội thấy sao?”
Ngọc khiết nhìn cái hang sâu trước mắt, trong đầu không biết lại nghĩ lung tung cái gì hai má cô nàng thoáng cái hồng lên, vì để che giấu đi nội tâm xấu hổ nàng vội nói :
“ sư huynh nói sao thì là như vậy, sư muội không có ý kiến .”
Huyết vận lúc này cũng không có chú ý tới ngọc khiết nên cũng không biết cô nàng đang suy nghĩ lung tung. nghe được tiểu sư muội không có ý kiến thì hắn cũng liền gật đầu nói :
“ vậy sư muội vào bên trong chọn chỗ tu luyện trước đi, sư huynh bố trí một ít cấm chế sẽ vào sau.”
Ngọc khiết nhu thuận “ vâng” một tiếng, sau đó liền đi vào bên trong, nhưng mà nàng mới vừa đi vào bên trong thì liền hét lên kinh hãi :
“ a a a a . sư huynh, cứu ta. a a a . sư huynh nhanh cứu ta hu hu…”
Huyết vận đang định đi xung quanh bố trí trận pháp thì nghe được tiếng kêu cứu của ngọc khiết, hắn lúc này cũng không có vội vàng xông vào mà trước tiên dùng hồn niệm dò xét bên trong.
Nhưng mà lúc hắn dùng hồn niệm rò xét thì phát hiện bên trong không có bất kỳ khác thường, duy chỉ có một ít lực lượng không gian là tàn dư lại, thấy thế hắn không khỏi nhíu chặt lông mày lại.
Vỗ nhẹ một cái vào túi tiên thú bên hông, một đạo kim quang lóe lên rồi hiện ra trước mặt hắn, một con kim lang to lớn xuất hiện.
Vừa nhìn thấy kim lang xuất hiện thì huyết vận liền nói :
“ kim ca, người thử dùng thần mục nhìn xem bên trong có gì không đúng không?”
Sói mập nghe vậy thì liền mở ra, con mắt thứ ba trên trán của nó, một con mắt hẹp dài có phần yêu dị hiện ra, từ bên trong con mắt kia phóng ra một luồng ánh sáng màu tím bao trùm khắp cả hang động.
Lập tức cảnh tượng chân thực hiện ra trước mắt hai người, ở sâu bên trong hang động một vòng xoáy cực lớn đang lưu chuyển, nếu không phải có sói mập thì không cách nào dùng mắt thường cùng hồn niệm quan sát được.
Nhìn thấy vòng xoáy này thì hai người đều cau mày lại, sau một lúc thì sói mập nói :
“ thứ này không có nguy hiểm gì, nó giống như một cái truyền tống trận một chiều mà thôi. có muốn đi xem một chút không?”
Huyết vận nghe vậy thì gật đầu nói :
“ vậy thì đi qua bên kia nhìn xem một chút là có việc gì , biết đâu ẩn sau lại có cơ duyên to lớn.”
Sói mập cười hắc hắc nói :
“ làm quái gì có chuyện đó, coi chừng lại là một cái bẫy lớn thì có.”
Nói xong thì hai người đồng thời đi vào bên trong hang động, ngay khi hai người đi tới cuối hang thì liền cảm nhận được một lực hút mạnh mẽ kéo hai người vào bên trong.
Vì đã chuẩn bị tâm lý từ trước nên hai người rất bình tĩnh, mặc kệ cho lực hút kia lôi kéo, tiếp sau đó hai người liền bị hút vào bên trong , biến mất khỏi hang động.
..-o0o..-
Ở một nơi khắp nơi là dung nham nóng bỏng đang chảy cuồn cuộn, thân ảnh hai người huyết vận cùng sói mập từ từ hiện ra.
Hai người vừa hiện ra thì liền đã nghe được âm thanh vui mừng vang lên.
“ sư huynh.”
Cùng lúc đó một thân ảnh nhỏ nhắn có phần chật vật chạy qua bên này, vừa chạy tới liền ôm cứng lấy huyết vận.
Huyết vận muốn đẩy ngọc khiết ra nhưng cô nàng cứ như keo dính chuột, mãi không chịu buông, hắn có phần bất đắc dĩ nói :
“ sư muội ngoan, nhanh buông sư huynh ra nào. muội cứ như vậy làm sao chúng ta có thể đi tiếp được chứ.”
Ngọc khiết nghe hắn nói vậy thì trên mặt xuất hiện sự ngượng ngùng, nàng chậm rãi buông huyết vận ra, có điều lúc sắp buông ra trên mặt nàng xuất hiện sự không nỡ.
Tuy trong lòng vạn lần không muốn nhưng nàng vẫn là phải buông ra, sau đó đứng ra phía sau huyết vận , một tay nắm góc áo hắn, cứ như buông ra cái thì huyết vận sẽ lập tức biến mất vậy.
Sói mập ở một bên híp mắt đánh giá ngọc khiết mấy lần sau đó nói :
“ tiểu nha đầu này cũng không tệ nha, tiểu vận ngươi có muốn hay không thu nàng.”
Huyết vận đang quan sát địa hình xung quanh nơi đây, nghe sói mập trêu chọc thì lạnh nhạt