..-o0o..-
Mấy ngày sau.
Thời gian chậm rãi trôi qua, “ thương tâm hoa” vẫn duy trì tốc độ bay nhanh nhất có thể bay về phía yêu nguyên. trên đường đi ba người xuân đức, lệ hoa trì, mộc lan đều không ai nói lời nào, xuân đức thì là chuyên tâm tu luyện không rảnh nói chuyện.
Về phần lệ hoa trì cùng mộc lan thì là sợ kinh động đến hắn nên đều giữ yên lặng. bầu không khí lúc này có vẻ cực độ đè nén.
Nhưng đột nhiên xuân đức mở mắt ra, trong mắt ánh xạ ra đạo đao sát lục chi ý để cho hai người lệ hoa trì cùng mộc lan run rẩy không ngừng.
Lệ hoa trì dù sao cũng có quen với xuân đức một thời gian nên là gan vẫn là lớn hơn một chút, hắn cẩn thận hỏi :
“ đại nhân, người làm sao vậy?”
Xuân đức thu liễm quang mang khát máu trong mắt, hắn nhìn về phía tây nam nói :
“ dùng tốc độ nhanh nhất có thể hướng phía tây nam đi, mà thôi để ta mang hai người các ngươi rời đi cho nhanh, thứ bảo vật phi hành này tốc độ kém quá.”
Nói xong thì hắn liền đứng dậy, cùng lúc đó “ thiên huyễn cánh” ở phía sau lưng trực tiếp mở ra hình thái thứ 3, một bộ xương cánh màu xanh dài mấy mét xuất hiện, ngay khi “ thiên huyễn cánh” xuất hiện thì bên trên cao bầu trời cùng xuất hiện dị tượng.
Một đôi cánh màu xanh hư ảnh che trời xuất hiện, hình ảnh kia trọng điệp với đôi cánh phía sau xuân đức.
Bắt lấy hai người lệ hoa trì cùng mộc lạn, xuân đức khẽ vỗ cánh một cái, lập tức hóa thành một tia sáng màu xanh xuất hiện ở cuối chân trời.
Được xuân đức mang theo, cảm nhận được loại tốc độ kinh khủng này thì hai người lệ hoa trì cùng mộc lan đều tí nữa cắn đứt đầu lưỡi.
Lúc này bọn họ mới biết trước kia xuân đức là bị thương nặng đến thế nào nên mới để bọn họ bắt kịp được, nếu lấy tốc độ hiện tại của hắn thì đừng nói là bắt kịp mà đến thấy cái bóng của hắn cũng khó.
Tốc độ xuân đức cực nhanh, nhanh đến nổi khi hắn di chuyển tạo ra vết rách hư không nơi đây, nơi hắn đi qua sau một lúc liền ập đến cuồng phong cuồn cuộn cuốn bay mọi thứ.
…..
Với cái tốc độ nhanh khủng khiếp kia, xuân đức rất nhanh liền đã bay đến vị trí mà hắn cảm ứng được.
Hắn lúc này dừng lại trên không trung, ở bên trên một cánh rừng thật lớn.
“ ảnh. đệ còn cảm ứng được phân hồn kia nữa không?”
Bóng ảnh đáp :
“ không có, cánh rừng nơi này có cổ quái, mọi niệm lực đều bị cắt đứt.”
Xuân đức thả ra hai người lệ hoa trì cùng mộc lan, sau đó hỏi :
“ biết nơi này là nơi nào không?”
Hắn vừa hỏi thì lệ hoa trì liền giành trước nó :
“ đại nhân, nơi này là vọng thần lâm, nơi đây thiên địa rất khác biệt, hồn niệm bên trong nơi đây không cách nào sử dụng. bên trong còn có rất nhiều cường đại hung thú, cá biệt có nhiều con còn mạnh không kém chúng ta.”
Vừa nghe thì xuân đức liền đã xác định được chín phần là mấy người mộng vân trốn vào trong này rồi.
Trong nháy mắt hắn liền đưa ra quyết định : “ đi xuống phía dưới.”
Hắn vừa nói vừa lao người xuống phía dưới, hai người lệ hoa trì cùng mộc lan cùng đồng thời phi thân xuống theo.
Ngay khi xuống phía bên dưới thì xuân đức liền cảm thấy được thiên địa quy tắc ập đến, phong cấm hoàn toàn hồn niệm hắn, thực ra dạng phong cầm này chỉ là không thể cho cho hồn niệm ngoại phóng mà thôi, nếu là ở trong thân thể thì vẫn điều động bình thường.
Sau khi quan sát địa hình nơi này một lượt thì xuân đức liền gọi ra hai người