..-o0o..-
Nhìn thấy mấy người kia không sợ chết xông tới, xuân đức một tay đặt lên trán , đầu hơi cúi xuống miệng mỉm cười làm bộ dạng cực độ bất đắc dĩ , hắn cười nói :
“ như vậy có phải tốt hơn không?”
Nói xong câu này hắn liền ngẩng đầu lên, trên mặt hắn vẫn duy trì nụ cười, có điều nụ cười của hắn lúc này tràn đầy sự giễu cợt.
Hắn phất tay một cái , liền có tám thanh “ cốt mâu” xuất hiện, mỗi thanh dài tầm 2 mét, to bằng cổ tay người lớn, trên thân mâu lít nha lít nhít trận văn huyền bí, toàn thân mâu phát ra ánh sáng xanh lục hư ảo.
“ vèo vèo vèo…”
Nhanh còn hơn cả ánh sáng, trong nháy mắt tám thanh “cốt mâu” thuấn di tới trước người tám tên cường giả đao lao đến, trực tiếp xuyên nát đầu từng tên, đầu lâu của tám người kia đều nổ tung như pháo bông.
“uỳnh uỳnh uỳnh….”
Tám thanh “ cốt mâu” sau khi giết chết tám người kia thì trực tiếp cắm lên đại địa sau đó nổ tung, phương viên mấy dặm quanh đó trực tiếp hủy diệt không còn sót lại cái gì.
Sau khi giết xong tám người, xuân đức vung tay lên thu lấy ấn ký cũng xác của bọn họ, ấn ký thì hắn dùng còn xác thì cho bóng ảnh ăn tạm.
“ tiếp tục tiến lên đi, phía trước còn có một ít tạp ngư cản đường, tranh thủ giải quyết luôn một thể.”
Lệ hoa trì lúc này nuốt nước miếng một cái, sau đó nhanh chóng điều khiển ‘thương tâm hoa” tiến về phía trước, trong lòng hắn lúc này nghĩ mà sợ, nếu ngày trước xuân đức cũng có cái thực lực này thì liệu hắn có còn sống đến giờ hay không.
Rất nhanh trong lòng hắn liền cho ra một cái khẳng định, nếu như xuân đức lúc trước mà có thực lực như hiện tại thì hắn chết là cái chắc, vốn từ lúc gặp mặt xuân đức tới nay cũng chưa thấy hắn ra tay lần nào , trong lòng hắn cũng có một ít suy đoán về thực lực hiện tại của xuân đức.
Nhưng hắn không ngờ xuân đức lại khủng bố như vậy, cũng không nói đâu xa, chỉ là chiêu vừa rồi thôi, hắn tự nghĩ bản thân mà đối diện với một chiêu hời hợt kia thì...nắm chắc cái chết.
Ngay lúc hắn đang suy nghĩ lung tung thì bị giọng nói của kinh hương cắt ngang.
“ vô tà đại ca, là người kia, là người kia dẫn theo rất nhiều người vây giết vân tỷ, chính hắn còn chặt đứt một cánh tay của vân tỷ.”
Giọng nói của nàng vừa gấp gáp lại mang theo oán khí sâu đậm , làm cho tất cả mọi người đều không khỏi theo hướng tay nàng chỉ nhìn lại.
Mọi người nhìn qua thì thấy một tên nam tử tóc đỏ, toàn thần áo bào màu xanh , dẫn đầu một đám đông cường giả đang chặn ngang trước cửa vào thái cổ hoang địa.
Xuân đức nheo mắt, trong mắt lóe lên lệ mang , hắn thấp giọng nói :
“ thuộc hạ của ta vậy mà cũng dám động vào , vậy thì hôm nay các ngươi không thể không chết rồi.”
Lúc đám người xuân đức quan sát nam tử kia thì nam tử kia cùng đám cường giả ở bên cạnh hắn cũng đang đánh giá mấy người xuân đức.
Đứng ở bên cạnh nam tử tóc đỏ, một tên trung niên cẩn thận nói:
“ đại nhân, kẻ tới không thiện. đám người nguyên thông đã mất đi liên lạc.”
Nam tử tóc đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào lâm kinh hương, khóe miệng nhếch lên , hắn cười gằn khinh miệt nói :
“ một nha đầu không có đầu óc mà thôi, tưởng rằng mời được một vài tên cường giả liền có thể giải quyết được vấn đề sao.trước hết cứ bắt lại ba nữ nhân kia cho mọi người chơi đùa một thời gian , nữ nhân kia thích chơi sao thì chơi , chơi chết cũng được, về phần hai nha đầu kia giữ lại còn hữu dụng. còn những người khác thì giết sạch.”
Đám người bên cạnh nghe vậy thì hưng phấn không thôi, bọn họ trấn giữ nơi này cũng đã có một thời gian dài, ở địa phương chim không thèm ị này thì đứng nói là đàn bàn ngay cả heo nái cũng không