( cố gắng thêm 1 chương nữa.)
..-o0o..-
Ở bên trong phương thế giới biệt lập mà đám người xuân đức đang ở lại có miếu nhỏ, cái miếu kia tuy nhỏ nhưng lại phát ra khí tức cực kỳ huyền ảo.
Sau khi bốn người đi tới trước cái miếu nhỏ, vì để đề phòng có điều không may xảy ra thì bóng ảnh, long sát cùng nguyên ma đều hóa thành lớp bảo vệ bên ngoài cho xuân đức.
Tiếp sau đó xuân đức mới đi vào bên trong miếu, vừa bước vào bên trong miếu thì xuân đức lại phát hiện ra một điều, hắn quá lo lắng rồi, cái miếu này bên ngoài thì phát ra khí tức huyền ảo vô cùng nhưng khi vào trong lại chẳng thấy huyền ảo chút nào nữa.
Cả căn miếu này không có cái gì khác một một một bàn cúng , bên trên có đặt một cái hộp gỗ nhỏ.
Xuân đức tiện tay cầm lấy cái hộp gỗ kia, nhìn đi nhìn lại mấy lần cũng không thấy có điều gì đặc biệt thì hắn liền mở ra, cái hộp kia cũng rất đơn giản liền bị mở ra, bên trong chỉ có một tấm da thú được cuộn tròn.
Xuân đức hiếu kỳ mở ra tấm da thú kia thì phát hiện bên trên có ghi lại rất nhiều chữ viết, sau khi đi qua hệ thống phụ trợ phiên dịch thì hắn biết trên đó viết thức gì.
Bên trong tấm da thú kia có ghi lại hai môn đồng thuật là “ nguyệt âm” cùng “ nguyệt dương” , nghe miêu tả thì cũng thấy rất lợi hại nhưng thực tế ra sao thì hắn cũng không rõ nữa. nguyệt âm có thể ảo hóa vạn vật, lấy hư làm thật cực kỳ huyền diệu, người có tinh thần lực không cao hơn một đại cảnh giới so với người thi triển không cách nào thoát khỏi ảo cảnh.
Nguyệt dương lại là một loại đồng thuật phụ trợ cho nguyệt âm , giảm tiêu hao tinh thần lực lượng, gia tăng năng lực hồn thuật, gia tăng phòng ngự với công kích linh hồn, có năng lực xem thấu ảo cảnh, hư huyễn.
Nhưng mà hai môn bí thuật này lại phải kết hợp với con mắt đặc thù thì mới có thể thi triển đi ra, nếu không có con mắt đặc thù kia thì không cách nào thi triển ra hai loại thần thông trên.
Cặp mắt kia có tên “ huyết nguyệt”, theo như bên trong ghi chép muốn tìm thấy cặp mắt kia thì phải đi vào một nơi không gian tương tự giống không gian hắn đang đứng.
Mà không gian kia lại thuộc về một trong ba mật địa khác của ba vực còn lại bên trên phong linh đại lục. bốn mật địa chia đều ở bốn vực, trong mỗi mật địa lại có cơ duyên to lớn nhưng mà nghĩ đến muốn lấy được cặp mắt kia, phải trải thử thách khủng bố của huyết lệ tiên tôn thì...
Vừa nghĩ đến điểm này thì xuân đức liền cảm thấy đau răng. hắn không khỏi than thở nói:
“ cái này không phải làm khó người sao? mạng tí nữa thì ném đi , đổi lại được hai cái bí pháp tu đồng thuật. đúng là chẳng đáng chút nào, thở dài.”
“ thôi thì có còn hơn không, đợi khi nào ra ngoài lại đến mấy vực khác nhìn xem, dù sao đồ của một vị tiên tôn để lại hẳn không quá kém.”
Nói xong mấy lời này thì xuân đức liền cất đi tấm da thú, về phần cái hộp hắn đương nhiên cũng không quên tịch thu luôn, sau khi nhìn xem xung quanh một lượt, xác định không còn cái gì đáng giá nữa thì hắn đi ra ngoài.
Biết nơi này đang không còn gì tốt, xuân đức liền trực tiếp bay về phía cuối chân trời, bay về phía cột sáng màu vàng kia.
Không qua bao lâu thì hắn đã đến trước cột sáng màu vàng, sau đó không một chút do dự liền bước vào bên trong, quang mang màu vàng bao trùm lấy hắn, thân ảnh xuân đức dần dần nhạt nhòa sau đó hoàn toàn biến mất.
……
Sau một hồi thiên toàn địa chuyển , rốt cuộc quá trình truyền tống cũng đã chấm dứt.
Xuân đức lúc này bị truyền tống đến một cái đại điện rộng lớn, xung quanh là vô số những cây cột cao lớn điều khắc rất nhiều hung thú có hình thù kỳ lạ.
Ngay khi xuân đức vừa xuất hiện thì hắn liền