..-o0o..-
Bên trên võ đài.
Phỉ yên cũng nhận ra minh nhạc vào thời khắc này có chút gì đó quái dị.
Nàng nháy nháy con mắt quyến rũ hỏi :
“ làm sao ta cảm thấy ngươi so với mười năm trước thay đổi rất nhiều à, sẽ không phải trong mười năm này học được cái gì bí pháp, thần thông gì đó lợi hại rồi chứ.”
Nghe được nàng trực tiếp hỏi như vậy thì mọi người tí nữa tí lăn đùng ra mặt đất, bí pháp thần thông lợi hại mỗi người đều có, thứ kia đều là đòn sát thủ, dù là ai cũng không nói ra ngoài.
Nhưng trái với suy nghĩ của mọi người, minh nhạc lúc này lại rất nghiêm túc nói :
“ đúng vậy, trong thời gian này ta có chiếm được một cái di chỉ thượng cổ, nhận được hắc long truyền thừa. thực lực đã xưa đâu bằng nay, nếu ngươi chỉ có thực lực như trước kia thì cũng không cần đánh nữa rồi.”
Phỉ yên nghe vậy thì trong lòng thoáng rung động nhưng mặt ngoài chỉ là khẽ cười, nàng hơi nghiêng nghiêng đầu nói :
“ sao có thể như vậy được chứ, trong mười năm nay ta cũng có tiến bộ không ít đây, vốn còn lo không tìm được đối thủ nhưng giờ có ngươi cũng cần đi tìm người khác rồi, liền lấy ngươi làm bia tập luyện.”
Minh nhạc nghe vậy thì lạnh lùng nói :
“ hừ, nữ nhân luôn là như vậy, công phu không ra làm sao nhưng được miệng lưỡi rất lợi hại, ta cũng không muốn cùng ngươi khua môi múa mép, nếu ngươi đã không chịu nhận thua thì liền chiến một trận.”
Phỉ yên thấy đối phương đã làm tư thế chuẩn bị, nàng cũng thu hồi vẻ vũ mị cùng mình, nàng đưa tay ra khẽ làm dấu mời, đồng thời nói :
“ ta cũng muốn nhìn xem bản lĩnh thực sự của ngươi.”
Minh nhạc mắt lóe hàn quang, cả người tản ra sát khí nồng đậm như thực chất ,hai chân đạp mạnh, cả người thoáng cái bay lên cao, thân như du long nghiêng người công tới.
Ở trên võ đài , phỉ yên nhìn thấy minh nhạc công tới thì cũng không có hoang man, nàng bình tĩnh ra tay ứng đối, tay nàng bắt ấn, vô tận hồng phấn tinh trần từ bên trong tay nàng bay ra, hóa thành đóa đóa hoa đào diễm lệ.
Thoáng cái cả bầu trời biến thành một biển hoa đào, ở trong biển hoa đào kia, thế công của minh nhạc lập tức bị kìm hãm.
Minh nhạc cảm nhận được không gian xung quanh giống như đông kết thì “hừ” lạnh một tiếng, quanh thân hắn từng đạo ánh sáng hắc mang tán phát mà ra, trong nháy mắt đánh xơ xác hoa đào xung quanh.
Tiếp sau đó hắn liền trùng điệp hướng phía phỉ yên vỗ xuống một chưởng:
“ hắc huyền tâm chưởng”
Minh nhạc đột nhiên hét lớn một tiếng, từ bàn tay hắn hiện ra hắc ám quang mang, hắc sắc quang mang hóa thành một cực lớn bàn tay, trong thiên địa một trận nổ vang, thiên không cùng mặt đất đều rung lắc mãnh liệt, bầu trời đang trong xanh cũng lập tức trở nên tối tăm mù mịt.
Phỉ yên hai tay bắt quyết, hồng sắc yên vụ lan tràn, ở trước người nàng nhanh chóng hình thành một bông hoa cực lớn, bông hoa hội tụ thiên địa bốn loại thanh minh lực lượng, để nguyên bản bầu trời đang âm trầm đột nhiên trở nên sáng rõ.
“ ầm ầm ầm…..”
“ ầm ầm ầm…..”
“ ầm ầm ầm…..”
Hắc huyền tâm chưởng đánh thẳng lên bông hoa trước người phỉ yên tạo ra liên miên tiếng nổ lớn, đồng thời một luồng sóng năng lượng xung kích lan ra bốn phía, kích thẳng lên kết giới ,kết giới ở xung quanh võ đài vậy mà có dấu hiệu nứt vỡ, đám người đang vây quanh lập tức bỏ chạy ra xa xa.
Sau một chiêu này cả hai người đồng thời bay ngược về sau, khóe miệng chảy ra máu tươi, hiển nhiên cả hai dưới lực trùng kích kia đều bị thương.
Lau đi vết máu ở khóe miệng, minh nhạc vẻ mặt lạnh