..-o0o..-
Mặt biển nơi vũ y ngã xuống, lúc này nổi lên hồng quang, hồng quang kia lúc đầu còn rất nhạt nhưng càng lúc càng rõ ràng, tiếp sau đó mọi người nhìn thấy một người tí hon chỉ to bằng nắm tay người lớn đang hai tay nắm chặt kéo một cô gái đi ra khỏi mặt biển. một màn như thế khiến cho mọi người nơi này lại một trận kinh ngạc đến không nói ra thành lời.
Người tí hon kia sau khi kéo được vũ y lên trên thì ánh mắt của nó quét qua khung cảnh nơi đây, quan sát từng người một, ánh mắt kia nhưng thanh dao sắc cứa qua trái tim mỗi người, mỗi người bị ánh mắt của người tí hon kia nhìn trúng thì cả người một trận sợ hãi.
Khi ánh mắt của người tí hon nhìn về phía bên trên bầu trời, nhìn tới nữ hồ ly trên cao thì ánh mắt ngưng lại, trong giọng nói mang theo sự tức giận cùng phẫn nộ :
“ ngươi đã thương tiểu y.”
Giọng nói kia non nớt vô cùng, mặc dù mang theo tức giận cùng phẫn nộ nhưng lại khiến cho mọi người nơi đây cảm giác như tiểu hài tử đang tức giận với người lớn vậy.
Nữ hồ ly trên cao nghe vậy thì ban đầu là kinh ngạc, sau đó xùy cười nói :
“ là tỷ tỷ đã thương đấy, có việc gì sao? vốn tưởng rằng người có thể thoát ra khỏi thiên la địa võng của ám long bộ tộc cũng là một nhân vật, không ngờ chỉ là một tiểu cô nương, lúc trước dùng sức có hơi quá mà thôi. tiểu đệ đệ ngươi tức giận sao?”
Nhìn bộ dáng của nữ nhân kia, xuân đức trong lòng một cổ lửa giận bốc cao, thân thể hắn lúc này vẫn bên trong thần võ nguyên tháp, tạm thời chưa thể tới đây.
Nhưng chỉ cần định vị được vị trí nơi này, hắn nhanh chóng sẽ truyền tống đến, lấy năng lực của cửu đầu hoàng kim xà giúp hắn truyền tống tới nơi này cũng không phải điều gì khó.
Nhìn nữ hồ ly kia, xuân đức lạnh lùng nói :
“ hy vọng chút nữa ngươi không hối hận.”
Nữ hồ ly ở trên cao giống như nghe được thiên đại chuyện cười vậy, nàng cười khanh khách nói :
“ hối hận, làm sao hối hận, chẳng lẽ tiểu đệ đệ có thể làm gì được tỷ tỷ sao, đừng nói chỉ một chút phân niệm hàng thế, mà có chân thân nơi đây tiểu đệ đệ có thể làm gì được tỷ.”
Xuân đức biết lúc này mình có nói cái gì cũng là trò cười, hắn cũng biết điều không nói gì nữa, tâm niệm vừa động, thiên địa-nhẫn lập tức rơi vào trong tay hắn, tâm niệm đảo qua thì hắn kinh ngạc phát hiện bên trong vậy mà có rất nhiều cường giả, hơn nữa còn không ít hằng vương tiên cảnh, có điều là đang bị trọng thương mà thôi.
Tâm niệm hắn vừa động, sáu tên cường giả hằng vương tiên cảnh của hắc long bộ tộc bị hắn gọi đi ra. suy nghĩ một chút hắn liền triệu hồi tất cả đi ra, thoáng cái nơi này xuất hiện là mấy ngàn tên cường giả. trong lúc mấy người đang sững sờ thì xuân đức nói :
“ chủ tử các ngươi gặp nguy hiểm, các ngươi lại an tâm ở bên trong tu luyện. nếu hôm nay tiểu y có việc gì, đợi ta hàng lâm nơi này các ngươi cũng đừng mong ai có thể sống.”
Nói xong thì thân thể của xuân đức vỡ tan, hồn lực hắn có hạn gọi nhiều như vậy cường giả thoáng cái tiêu hao hết hồn lực, thân thể không chịu nổi trong nháy mắt tan vỡ, hóa thành điểm điểm tinh quang bay vào bên trong thân thể vũ y.
Thân thể bị thương nghiêm trọng của vũ y ngay khi tinh quang nhập vào liền có chuyển biến tốt.
Xuân đức biến mất, hiện trường lại yên tĩnh đến đáng sợ, không một ai, không người nào nói cái gì. tất cả mọi người đều lặng yên mà nhìn nhau.
Sau một lúc nữ hồ ly ở trên cao lại bật cười khanh khách nói :
“ chỉ dựa vào một ít cặn bã này sao, suy nghĩ cũng thật quá ngây thơ đi chứ , đã ngươi bảo vệ như vậy ta lại càng muốn bắt cô gái nhỏ này, nhìn xem tới lúc ngươi xuất hiện lại có thể làm sao?”
Nàng tuy là nói như vậy nhưng trong lòng lúc này là đang sóng lớn ngập trời, tùy tiện trên người mang theo gần vạn cường giả tinh vương tiên cảnh thế này không nói cũng biết tiểu cô nương kia lai lịch bất phàm.
Nếu như thời gian có thể quay ngược trở lại nàng sẽ không đánh bị thương tiểu cô nương này, tự dưng đắc tội với một thế lực thần bí như vậy khiến trong lòng nàng bất an.
Nhưng bây giờ đã lỡ đắc tội rồi, nàng chỉ có thể làm tới, trước bắt cô gái nhỏ này lại, sau này cường giả bên đối phương có đến nàng cũng có thẻ đánh bạc với người ta.
Nàng vươn tay ra, ngọc thủ trắng noãn lăng không chộp tới vũ y, ngọc thủ nhìn